Trang

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Vịnh Thơ Khuyết Danh

                  Ngán ngẫm 
Cuộc đời có lúc khi buồn chán
Chuyện hứa đầu môi chót lưởi thôi
Bạn bè gặp nạn coi không có
Nhân nghĩa học rồi đã quên ngay

Nghỉ chuyện tình yêu ôi thương quá !

Nói đã yêu nhiều có thấy đâu ???
Lời yêu đắm đuối say mật ngọt
Chỉ thoáng qua tai bổng chốc tan

Gớm ghê nhân thế còn trôi mãi
Bày trò ảo xiết của thế gian
Nhân tình thế thái màn giả tạo
Cong môi múa lưởi thấy nảo nề

Ngẫm nghỉ nhân tình ngán ngẫm thay
Xum xuê kẻ trước cậy quyền thế
Lăng xăng xúm xít bưng người mạnh
Thấy kẻ bần cùng chẳng đóai thương

Người ơi người hởi có biết chăng
Thế gian biến đổi khôn lường hết
Dòng sông nước lớn có vơi đầy ...
Đừng mãi trôi theo cố đắm thuyền ...

                                                    Kim Hoa
                                                                             
      BunChán                                        

Ngẫm nghĩ cuộc đời chán ngán thay 
Đầu môi, chót lưỡi nghĩa ân dầy
Bạn bè gặp nạn không thèm ngó   
Nhân nghĩa nói rồi, đã quên ngay

Nghĩ lại cuộc tình, còn chán thêm
Khi yêu ai cũng hứa yêu bền
Lời ngon, tiếng ngọt sao đắm đuối
Ngờ đâu cũng tối tựa đêm đen

Nghĩ lại tình người mà gớm ghê
Ba trò giả dối quá ê chề
Nhân nghĩa, nhân tình, đạo đức giả
Múa lưỡi, cong môi, thấy ê chề

Thế thái nhân tình nay chán thay !
Cậy quyền, cậy thế, cậy người lạy
Khúm núm, lăng xăng luồn kẻ mạnh
Gặp người nghèo, yếu hợm mình vây

Ai ơi ! này nhớ nhé Ai ơi
cuộc đời biến chuyển cũng có thời
cưỡi voi thì ít, khi cưỡi chó
xuống dốc không phanh, mới thấm đời....

                                 Khuyết Danh ( 1 June 2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét