Trang

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

Nổi lòng Về hay Ở




  1. Tâm trạng về đi nặng trăm bề
    Chạnh lòng lưu luyến nổi nhiêu khê
    Thương kính vô vàng chổ tôi ở
    Yêu thương tràn mãi nổi đê mê
    Chia sẻ niềm riêng ai trăn trở
    Nơi nao là chốn quê mình về
    Nhìn quanh ngó quẩn ai chẳng có
    Chôn nhau cắt rúng nơi chốn quê
  2. Thương sao những kẻ sống xa quê
    Hôm nay tìm lại mất đường về
    Người xưa lạc khuất trong niềm nhớ
    Phố cũ hoen mờ giữa chốn mê
    Tâm tư hờn tủi tim đau dại
    Ước vọng ngậm ngùi dạ tái tê
    Chôn nhau chuyện ấy xin gác lại
    Quay lưng con cháu sống bên lề

  3. Lạc lối xa rồi kẻ không quê
    Nào hay nào biết nhớ đường về
    Cố gân cổ hỏi nơi phố cũ ?
    Có còn in dấu dạ tái tê
    Khuất lấp đêm dài trôi niềm nhớ
    Dạ sầu chưa thấu rỏ chân quê
    Nói chi con trẻ xin gác lại
    Thương thay mụ mị dại khờ mê ...

  4. Có đâu mụ mị dại khờ mê
    Vì mãi mưu sinh chẳng lần về
    Đất mẹ thân thương đành lỗi hẹn
    Mỗi độ xuân về dạ tái tê

    Mai Đào vẫn rộ khắp làng quê
    Chào đón người đi bước trở về
    Xin nhắn bạn hiền còn xa xứ
    Mong gặp một lần tết ở quê

    Sẽ đến một ngày tết ở quê
    Người đi dừng bước sẽ quay về
    Bên người bạn cũ ta cùng ngắm
    Mai Đào thắm rộ khắp làng quê

  5. Tỉnh lại đi anh thoát bến mê
    Đất Mẹ ngàn năm ngóng anh về
    Thương yêu một thuở xanh màu áo
    Sao nỡ đành quên ánh trăng thề?

  6. Có kẻ rân rang bởi nhớ quê
    Mà không tự chủ dạ tái tê
    Cứ phải chần chừ rồi hối tiếc
    Khi không còn kịp để quay về

  7. Là người ai chẳng có tình quê
    Mơ ước bao năm chưa kịp về
    Bèo dạt xứ người sao tự chủ
    Theo dòng nước cuộn kéo lê thê

  8. Vẫn biết là người phải có quê
    Đùn đưa tại cảnh chưa kịp về
    Đến lúc chiều tà thân mõi mệt
    Buông xuôi lại nói lạc bến mê ...

  9. Tình người đâu phải chỉ riêng quê
    Còn cha, còn mẹ, còn phu thê
    Thêm cháu, thêm con, thêm tôn tử
    Chồng chất trên vai quá nặng nề

  10. Bối cảnh buộc ràng với phu thê
    Cháu con cha mẹ gánh nặng nề
    Tình quê tạm gát đầy ý nghĩa
    Vụng về thương cãm kẻ mất quê

    1. Lỡ bước đành mang tội trăm bề
      Nỗi buồn ray rứt phủ sơn khê
      Bao nhiêu hoài bão giờ chôn dấu
      Quê hương cảm nhớ vọng ê chề

    2. Cha ông chớ trách tội trăm bề
      Ấp ủ thương con quá não nề
      Quên cội quên nguồn đành phải chịu
      Quay đầu chậm mắt cười ngô nghê 

    3. Thôi trách mà chi thêm tái tê
      Thương yêu đùm bọc giữa xuân về
      Thắp nén hương lòng dâng quốc tổ
      Chút tình nhớ đến kẻ xa quê

    4. Trải lòng trìu mến ngóng bạn về
      Năm nay không được chẳng khen chê
      Đợi mãi sang năm người sẽ đến
      Năm sau vẫn vắng chẳng gì quê ... 

    5. Ngóng trông gì nữa giữa cơn mê
      Nào có ai đâu ngoài anh về
      Dòng đời đưa đẩy nhiều u uất
      Thương nhau không hết dám chi chê

Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

Phương Anh tại nhà hàng Hoa Đăng

CT5 cùng các anh CHSCT chào đón cô nàng Phương Anh


 
Tăng 2 Cà Phê sau dinh Thống Nhất ( Dinh Độc Lập )

Tăng 3 chỉ còn lại anh Hùng ,Anh Lộc cùng Phương Anh ghé thăm trường 



Ghé thăm sư huynh Trần Đức Thức


 Và gởi thư mời tham dự ngày Tri ân Thầy Cô mùng 10 tết tức 9/2/2014  đến các anh lớp sư huynh

 Cùng anh chị nhâm nhi bưởi nè các bạn ơi ...

Hi ... hi ... ra về còn được nhận quà đặc sản Phan Thiết nửa nha ... Ai biểu các bạn mình không chịu tham gia chi ... he ... he ... quà bí mật ... hí ... hí ... cấm bật mí kìa ...

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Táo bà CT5 2014


     Táo chồng hăm hở ghé vợ thân
    Đúng ngày hăm ba phải rời trần
    Một gánh hai chồng luôn tỏ rỏ
    Bền vững như kiềng chắc ba chân
    Ngọc Hoàng gục gặc ôi hạnh phúc
    Áo mão mang hia lại thiếu quần !
    Ôi sớ lê thê dài thậm thượt
    Có tấu có tâu chuyện dối dân ... ???

    Ngọc Đế nghe Táo dưới chầu tâu
    Năm qua nước lớn khổ dân rầu
    Thất bát ruộng vườn cây ngã đổ
    Đến mùa thu hoạch trống trơ mầu
    Đói khổ lầm than dân ta thán
    Kêu Trời có thấu dạ Lạc Âu
    Tưởng Rồng rồi Tỵ mau hút nước
    Ai dè thãm họa suốt canh thâu ...  



     Chầu trời Táo bẩm khổ dân đen
    Hoàng thiên có thấu đám dân quèn
    Kêu ca khắp chốn trong thiên hạ
    Vẫn cứ đeo mang kiếp nghèo hèn
    Ôi trời ngự tận trên cao hởi ...!!!
    Lắng nghe tâm huyết chớ ngủ quên
    Con dân nước Việt nhiều mạnh mẻ
    Vượt khổ luôn cười nay đã quen ...


    NTKH  ... 


    1. Dân đã bao năm khổ lắm rồi
      Thêm một chút nữa cũng thế thôi
      Táo tâu cho lắm âu cũng vậy
      Người đợi mãi chừng phải buông xuôi
      Ngàn năm cúng kiếng xin ông Táo
      Ngấn ấy thiệt thòi tội dân tôi
      Bao giờ mới biết lo toan nhỉ?
      Dám đứng thẳng lưng thách đố trời!
    2. Ba mươi tháng chạp Táo về trần
      Bấy giờ mới tết, mới có xuân
      Chẳng biết Táo tâu gì trên đấy
      Mà sao dân khổ mãi thêm dần
      Tớ muốn tự mình lên thưa bẩm
      Trời cười không chịu để đằng vân
      Thôi thì chấp nhận người thấp bé
      Học nhẫn, học nhường cho Táo quân
    3. Không người cấp phép cho bạn tôi
      Muốn làm ông Táo báo cáo trời
      Bức xúc dân mình nhiều thống khổ
      Thiên tai giặc đói cứ quanh đời
      Nghỉ kỷ chưa ? khi làm ông Táo
      Thưa bẩm tấu trình với học đòi
      Thấp cổ kêu gào lớn bé họng
      Trên cao giả ngẩng ngó lơ thôi
      Trả lời
    4. Thách trời đứng thẳng đố ai ngang
      Làm tàng làm tịch nói cả làng
      Nói thôi quá dễ la bể xóm
      Khi làm có chức lại không màng
      Lo đói dân tôi quên mất gốc
      Chỉ thân ấm cúng chẳng cần mong
      Quên bặt quanh mình ai khổ mặc
      Mất cả thâm tình với núi sông
    5. Bích chương khẩu hiệu viết rần rần
      Đao to búa lớn xả trần thân
      Khi đòi cách mạng vun xương máu
      Lúc gọi canh tân xiết nhân quần
      Thế kỷ trôi qua nghèo lẫn đói
      Trăm năm lặng lẽ nhục thêm bần
      Khấu đầu nhận tội ngu dốt nát
      Mất gốc nô giòng trước vong nhân!
    6. Văn chương chữ nghĩa bay vèo vèo
      Con Rồng cháu Việt bám dây leo
      Tưởng giỏi đa tài thêm lắm mộng
      Ai dè ấm cật cuốn một lèo
      Còn đâu lý trí lo dân đói
      Quanh quẩn tông môn hết cảnh nghèo
      Chỉ cần có thế đà quá đủ
      Dân ư ? dốt ráng chịu mốc meo ...
    7. Bao giờ cho có được mùa xuân...
      Con dân đất Việt rạng tinh thần
      Đất trời hoà hợp xanh cỏ lá
      Cao Thắng một nhà thoả tình thân

      Tôi biết xa quê đầy ước mong
      Nơi đây tôi cũng giữ tơ lòng
      Chúng mình đôi lứa đầu ngọn sóng
      Mang bao u uất buổi tàn đông!

      Trách cứ thêm buồn được gì đâu!
      Sao không gom lại bắc nhịp cầu
      Chúng mình thế hệ đang đi tới
      Con cháu ngẩng đầu bước theo sau

      Nào có mơ gì nơi Táo Quân
      Đón ông để biết có mùa xuân
      Dọn nhà, dọn cửa chào năm mới
      Xua đi khốn khổ giữa gian trần!
    8. Không mơ chẳng mộng làm Táo ông
      Trông ông để biết hết năm tròn
      Thêm tuổi thêm già thêm kiểu cách
      Bày mâm chất quả dọn nhà trong

      Thắm tiết xuân về tràn giá lạnh
      Đất trời hoà hợp nở nụ xanh
      Này anh Cao Thắng lòng phơi phới
      Tình thân ngập ấm tràn tinh anh

      Gọi kêu khàn cổ Cao Thắng ơi !
      Gom vào góp lại bó ngàn lời
      Thế hệ chúng mình đang mở lối ?
      Hay là đánh mất lạc đường rồi

      Bạn tôi xa cách muôn phương hởi ?
      Nhìn quê mẹ đó có xót thương
      Dạ nặng đa mang còn trôi nổi
      Biết phải làm sao với đoạn trường ...
    9. CHS00:22 Ngày 25 tháng 01 năm 2014
      Sống là sống để góp yêu thương
      Để giúp nhau qua nỗi đoạn trường
      Cuộc đời ai biết ngày mai sẽ...
      Thuận buồm hay ngược gió tai ương?

      Dẫu ở nơi nào cũng bể dâu
      Cũng đau, cũng hận với u sầu
      Cũng phải vươn mình nêu phẩm giá
      Con Hồng cháu Lạc ngước cao đầu

      Được mất nghĩa gì một trò chơi
      Thành sự chi chăng cũng ý trời
      Hành sự tự mình mang trong dạ
      Trách móc mà chi chính mỗi người!
    10. Đêm nằm thao thức lạnh cuối đông
      Ao ước xuân sang ấm giấc nồng
      Còn dăm ba bữa thôi là tết
      Biết còn có lạnh nữa hay không ?

      Mới đây mà đã hết năm rồi
      Thêm một tuổi đời lặng lẽ trôi
      Xin gởi bạn hiền thay thiệp chúc
      Đón mùa xuân mới thật vui tươi

      Mai đào chớm nụ đón xuân sang
      Háo hức chờ mong khắp xóm làng
      Trai gái trẻ già chung niềm ước
      Thoát nghèo đất nước sẽ sang trang