Trang

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Quanh quẩn dấu Chấm ! ?


 


Gởi CHS

      Chấm hỏi thì to hơn chấm than ?
      Hỡi người Quân tử thích đa đoan
      Chết cho tử tế là chấm hết
      Chấm hỏi dành cho cái chết " oan "
      Chết uổng người cười là chấm ( sic )
      Chấm chấm ... thương ôi phận lỡ làng
      Câu văn chưa chấm , là chưa hết
      Chấm hỏi làm gì hỏi chấm than

          VHĐ (uống say gởi bạn ) 
 

22 nhận xét:

  1. Chấm hỏi to hở bụng bỏ ngang
    Đeo mang dưới nặng hơn chấm than
    Có phải nhà Phật phán chưa hết ?
    Bởi kiếp luân hồi chết dở dang
    Trả sang kiếp tới khi chưa khít
    Kéo dài muôn mãi nhiều đời mang
    Nên sống thế nào khi ta chết
    Để khỏi căng quằng như chấm than !

  2. Cuộc đời vốn dĩ lắm đa đoan
    Gì gì cũng muốn nên lỡ làng
    Bỏ sạch sân si thành chấm hết
    Ôm ấp lộc tài hóa chấm than
    Quân tử đối đời phi vị kỷ
    Hiền nhân hành đạo bất cầu an
    Chết uổng người cười - câu chấm hỏi
    Lưu danh lưu xú - chuyện nhân gian





    1. Bàn chi chuyện chết bạn thân ơi
      Bản tính xưa nay vốn yêu đời
      Diêm Vương phán xử tui sợ gặp
      Thiên Đường mặc kệ hổng lên chơi
      Biển đời dù khổ mong lặn ngụp
      Trần thế còn yêu chẳng muốn rời
      Nếu mà hết số Trời kêu chết
      Thanh thản, ừa xong một kiếp người !

    2. Ổng kêu thì có chạy đằng giời
      Phong thái mà đi, miệng cười tươi
      Biết được bao lâu mà cứ cố
      Van xin cách mấy cũng phải rời
      Còn sống, còn yêu, còn bè bạn
      Hết đời, hết mộng, hết vui chơi
      Cái gì nó đến rồi sẽ đến
      Hưởng cho trọn vẹn kiếp con người!

    3. Đến lúc trả xong một kiếp người
      Ung dung thanh thản thế mà đi
      Xuôi tay bỏ lại không níu kéo
      Qui luật xưa nay chẳng nhiều lời
      Mang tâm bình lặng xa cõi tạm
      Hành lý chất đầy bấy lâu rồi
      Chỉ có mang theo thân nghiệp lực
      Nên nay cố sống nhẹ nghiệp thôi 

    4. Chết rồi mọi sự quẳng đi thôi
      Bàn chi cho lắm héo cả người
      Sống vui gởi mộng trao nhân ý
      Tâm khỏe gom thơ góp nghiã đời
      Hữu sự đưa môi chung chén rượu
      Vô thường ngửa mặt đón ly bôi
      Ung dung thưởng ngoạn khi đang sống
      Kẻo nhỡ qua đi, phí của giời!

  3. Mưu toan cuộc sống lắm gian nan
    Ôm ấp đeo mang khiến lở làng
    Biết bỏ sân si là chấm hết
    Tài lộc danh xưng với mộng vàng
    Xướng tên quân tử không vấn đục
    Cầu đạo giúp mình với thế gian
    Chỉ có con đường tu giải thoát
    Đúng hướng đúng đường thoát lầm than

  4. Đường mây mấy lối... tụ hay tan?
    Hỡi người quân tử tiến hay tàn?
    Biết phận ra sao lo chấm hết?
    Thấy duyên nào rõ sợ chấm than?
    Chấm mà chưa hết e chấm phết?
    Chấm để sang trang chấm xuống hàng?
    Tất cả phải chăng là chấm hỏi?
    Làm gì tránh khỏi uổng với oan?

  5. Một kiếp làm người khó gian nan
    Thân này khó được chớ để tàn
    Mai kia hết số đành chấm phết ;
    Sang trang nối tiếp lại chấm than !
    Quân tử thăng trầm xin đừng hỏi ?
    Đeo mang nhiều chấm (...) dễ ngắt ngang
    Ý tưởng tùy người chưa chấm hết .
    Xét xem chuyện đến uổng hay oan?




    1. Chấm hỏi chấm than lẫn chấm phết
      Chấm nhiều chấm chi thêm nhức đầu
      Chấm chi cuối cùng cũng chấm hết
      Cuộc đời vay mượn kiếp nhân sinh
      Một mai trở về nơi cát bụi
      Lúc đó chấm hỏi mình ở đâu 

    2. Bé em chấm hỏi, phết ,lẫn than
      Nhức đầu cũng lếch trán nhăng sang
      Mang thân rối loạn tiền đồng lẻ
      Cũng ham đua đòi chẳng bỏ ngang
      Hoan hô Bé mình đầy cố gắng
      Trở về cát bụi xong kiếp tằm
      Lại còn thắc mắc chi chấm hỏi ?
      Tới đó biết liền ... biến chấm than !
      ha ... ha ... 

  6. Chấm hỏi chấm than chấm phết phẩy
    Chấm qua chấm lại chấm sang hàng
    Làm người phải có mang dấu chấm
    Cuộc sống cần khi hỏi hay than
    Bắt buộc cuộc đời luôn có chấm
    Không mang chấm hỏi cũng chấm than
    Kim tiền với cái vòng luẩn quẩn
    Một câu than vãn đầy chấm than !
     




    1. Vừa đặt chân bước đến Nha Trang
      Đã nghe hỗn độn tim ngỡ ngàng
      Ba nàng thục nữ cùng lên tiếng
      Mà các cao nhân vẫn ngậm hàng
      Dẫu biết cuộc đời luôn có chấm
      Nhưng nhìn thế sự chẳng dám than
      Tuổi trẻ qua rồi xin chấm hết
      Khôn ngoan gìn giữ tấm thân tàn!

  7. Tuổi trẻ qua rồi hết chấm than
    Khôn ngoan gìn giữ tấm thân tàn!
    Các nàng lên tiếng sao trang vắng ?
    Cao nhân lặng hụp núp không màng
    Thế sự tuổi già buông không tiếc
    Ấp ủ chi anh nặng thân chàng
    Giúp nhau bày tỏ cùng thư giãn
    Để tuổi chúng mình nhẹ thênh thang

  8. Già rồi nên ai cũng khôn ngoan
    Cao nhân càng tính toán kỹ càng
    Trẻ tuổi ngu ngơ ai nỡ trách?
    Bạc đầu dại dột tội ai mang?
    Thục nữ khuyên lơn: buông không tiếc
    Hiền nhân nhất trí: dứt chẳng màng
    Nếu nhỡ số phần ta phải chấm...
    Chọn chấm nào nặng thiếp bằng vàng!

  9. Giời ạ chọn chi chấm thiếp vàng
    Tuổi già ai nấy cũng khôn ngoan
    Qua thời ngớ ngẩn khi tuổi trẻ
    Đeo mang chấm hỏi cứ theo càng
    Phải chi ngày đó ... làm tiếc nuối
    Bây giờ còn sót lại chấm than
    Bạc đầu dư hiểu xa dại dột
    Chọn khéo chọn bừa né chấm than !

  10. Tính toán chi mô hởi bạn vàng
    Thâm tình sao lại nỡ trách oan
    Hom hem già lão thôi đành chịu
    Sức trẻ đâu còn nửa mà ham
    Thơ văn cũng muốn đưa lên mạng
    Đầu óc trống không chẳng thể làm
    Nha trang xin chúc ai bên vợ
    Quấn quýt yêu đương cứ ngập tràn


  11. Lảo Hiệp tham lam bước hai hàng
    Du lịch ấm êm tận Nha Trang
    Sợ trang vắng lặng mang chấm hỏi ?
    Chủ nhân du hí lòng đa mang
    Đêm khuya quơ vội vài trang viết
    Cho có ... mặt tình khỏi ai than
    Lời khuyên bằng hữu yêu quấn quýt
    Đám già chấm hỏi ? bỏ chấm than !
    he ... he ... 





    1. Em gái trách ta bước tham lam
      Cắn răng đành chịu nhận nỗi oan!
      Cao nhân giữ miệng nằm im tiếng
      Dại tử to còi bật nhắn sang
      Cũng là cùng lớp chung thế hệ
      Mà sao khác thang biệt bậc hàng
      Khen trời khéo xếp đưa dẫn lối
      Cho người dấu hỏi, kẻ dấu than..

    2. Nói thế thôi cần gì ... minh oan
      Giả đò tham lam được cả làng
      Tốt quá còn gì làm bộ hỏi ?
      Phân chia cao thấp với chấm than
      Chấm hỏi rộn ràng đầy thắc mắc ?
      Chưa thông sao nở vội sang hàng
      Đã chấm hết đâu hay nhiều chấm ...
      Ngắt ngang tự hiểu chẳng thèm màng 

  12. Xin thôi

    Câu văn nào đã chấm hết đâu ?

    Đời nay ai biết bể cùng dâu
    Lời đã dông dài chưa hết ý
    Còn e di lụy hận về sau
    Thẹn thùng với lớp người đi trước
    Chúng tôi - Thế hệ đứng cúi đầu...
    Xin thôi ! Không chấm gì nữa cả
    Tìm trò chơi mới- Lại cùng nhau
    VHĐ

  13. Chấm chi cho lắm để lòng đau
    Ước nguyện chưa xong đã bạc đầu
    Đất nước non sông còn nhiều chấm
    Xin giao lớp trẻ chuyện về sau
    Chuyện đời khép lại đừng trăn trở
    Hỏi nhiều than lắm được gì đâu
    Bạn bè còn lại dăm ba đứa
    Có hưởn thì tìm đến thăm nhau


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét