Biết thế ngày xưa bỏ đi tu Chẳng phải vấn vương, cứ gật gù Đọc câu niệm Phật, tay lần chuỗi Vang đều tiếng mõ, mắt giả mù Quên đi bể khổ sinh, bịnh, lão Thoát chốn sân si lụy, ái, thù Nhưng giờ đã lỡ.. thôi đành chịu Một phút yêu em, suốt đời ngu!
Kim Hoa
Đừng nên nghỉ thế bỏ đi tu Cái nghiệp ngày xưa chẳng được xù Lở tạo ra nên giờ phải trả Nhìn đời nhẩn nhục trả không ngu Vui thay số kiếp chưa tu được Trả nhẹ lần lần có đủ đâu Hết nợ thanh nhàn thì tuổi lớn Mòn dần nghiệp lực sẻ vơi sầu
Đình Hầu
Sao mà tính chuyện đi tu Mắt kia còn sáng giả mù làm chi Cứ yêu để sống ngại gì Con người ham sống bởi vì được yêu Nên tôi cứ cố yêu nhiều Bởi tình yêu đúng là liều thuốc tiên Làm cho tan hết ưu phiền Làm cho quên hết đảo điên cuộc đời Mong sao được mãi làm người Ngu si bên vợ ai cười mặc ai
Chẳng phải vấn vương, cứ gật gù
Đọc câu niệm Phật, tay lần chuỗi
Vang đều tiếng mõ, mắt giả mù
Quên đi bể khổ sinh, bịnh, lão
Thoát chốn sân si lụy, ái, thù
Nhưng giờ đã lỡ.. thôi đành chịu
Một phút yêu em, suốt đời ngu!
Cái nghiệp ngày xưa chẳng được xù
Lở tạo ra nên giờ phải trả
Nhìn đời nhẩn nhục trả không ngu
Vui thay số kiếp chưa tu được
Trả nhẹ lần lần có đủ đâu
Hết nợ thanh nhàn thì tuổi lớn
Mòn dần nghiệp lực sẻ vơi sầu
Mắt kia còn sáng giả mù làm chi
Cứ yêu để sống ngại gì
Con người ham sống bởi vì được yêu
Nên tôi cứ cố yêu nhiều
Bởi tình yêu đúng là liều thuốc tiên
Làm cho tan hết ưu phiền
Làm cho quên hết đảo điên cuộc đời
Mong sao được mãi làm người
Ngu si bên vợ ai cười mặc ai