Xin
chép lại bài thơ này đề tặng Kim Hoa nữ sĩ. Hôm 8 tháng 3, sau chiến
trận anh em ta phải vận công trị thương, nên hậu phương vắng lặng như
tờ. Hôm đó, thương phế binh Mai Quốc Hùng cũng gắng sức thều thào được
vài ba câu điểm danh tập họp vớ vẩn gì đó rồi cũng xéo biệt tăm. Đến khi
sư muội hỏi quà đâu, chẳng có anh nào lên tiếng.
Chờ mãi, chạnh lòng tôi mới viết vội bài thơ này, phải mượn ý thơ lời nhạc của nhiều vị
(xem phần chú thích).
Nàng xưa tóc xõa ngang vai
Sợi dài sợi ngắn gót hài lả lơi
Một trang quốc sắc tuyệt đời
Biết bao chàng phải vấn vương tơ sầu
Kim Hoa quân tử hữu cầu
Hoa vàng rực rỡ chiều thu rũ buồn
Tìm đâu để thấy cội nguồn
Tưởng mình Lưu Nguyễn đời thường thiên thai
PAH
Xin gởi nữ sĩ bài thơ này để cảm tạ chân tình của cô
đối với anh em chúng tôi
Chú thích:
Câu thứ hai: mượn lời trong bài nhạc “tóc mai sợi vắn sợi dài”
của nhạc sĩ Phạm Duy
Câu thứ ba: câu này tôi mượn của cụ Trần Trọng Kim dịch sang
Việt ngữ từ câu “tuyệt đại hữu giai nhân” trong bài
“giai nhân” của thi sĩ Đỗ Phủ đời Đường.
Câu thứ năm: câu này trích trong kinh thư của Trung Hoa
“quan quan thư cưu, tại hà chi châu,
yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”.
Câu thứ sáu: Kim Hoa hay “Hoa Vàng” dịch nôm na như vậy
chẳng biết có chuẩn hay không (chắc phải nhờ Vũ
tiên sinh, bởi tôi kiến thức còn nông cạn). “Hoa vàng
mấy độ” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là bài nhạc
tôi đã mượn lời.
Hai câu cuối: cảm hứng bài thơ hai chàng “Lưu Nguyễn lạc thiên thai”
của thi sĩ Tào Đường
Kim Hoa Bây giờ tác giả lộ tên mình
Chẳng để Kim Hoa đoán ý tình
Cãm kích tiên sinh Phan đã tặng
Không màng nữ sĩ nghỉ ân tình
Bài thơ thoát ý văn bay bổng
Luận ngữ vài từ khởi mượn hình
Bóng bẩy văn thơ trau chuốt gởi
Cô nàng kính đến cám ơn anh ...
NTKH CT5 hi ... hi ...
Chờ mãi, chạnh lòng tôi mới viết vội bài thơ này, phải mượn ý thơ lời nhạc của nhiều vị
(xem phần chú thích).
Nàng xưa tóc xõa ngang vai
Sợi dài sợi ngắn gót hài lả lơi
Một trang quốc sắc tuyệt đời
Biết bao chàng phải vấn vương tơ sầu
Kim Hoa quân tử hữu cầu
Hoa vàng rực rỡ chiều thu rũ buồn
Tìm đâu để thấy cội nguồn
Tưởng mình Lưu Nguyễn đời thường thiên thai
PAH
Xin gởi nữ sĩ bài thơ này để cảm tạ chân tình của cô
đối với anh em chúng tôi
Chú thích:
Câu thứ hai: mượn lời trong bài nhạc “tóc mai sợi vắn sợi dài”
của nhạc sĩ Phạm Duy
Câu thứ ba: câu này tôi mượn của cụ Trần Trọng Kim dịch sang
Việt ngữ từ câu “tuyệt đại hữu giai nhân” trong bài
“giai nhân” của thi sĩ Đỗ Phủ đời Đường.
Câu thứ năm: câu này trích trong kinh thư của Trung Hoa
“quan quan thư cưu, tại hà chi châu,
yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”.
Câu thứ sáu: Kim Hoa hay “Hoa Vàng” dịch nôm na như vậy
chẳng biết có chuẩn hay không (chắc phải nhờ Vũ
tiên sinh, bởi tôi kiến thức còn nông cạn). “Hoa vàng
mấy độ” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là bài nhạc
tôi đã mượn lời.
Hai câu cuối: cảm hứng bài thơ hai chàng “Lưu Nguyễn lạc thiên thai”
của thi sĩ Tào Đường
Kim Hoa Bây giờ tác giả lộ tên mình
Chẳng để Kim Hoa đoán ý tình
Cãm kích tiên sinh Phan đã tặng
Không màng nữ sĩ nghỉ ân tình
Bài thơ thoát ý văn bay bổng
Luận ngữ vài từ khởi mượn hình
Bóng bẩy văn thơ trau chuốt gởi
Cô nàng kính đến cám ơn anh ...
NTKH CT5 hi ... hi ...