Dù ai thấm mải mộng yêu đời
Thấy rỏ chưa tàn một giấc thôi
Sống cứ trôi lăn vào số kiếp
Luân hồi cảnh tỉnh bước ta lôi
Mình thôi trở giấc cố mong ai
Chẳng hiểu mông lung thấy lạc loài
Bám víu tình không vô vọng kiếp
Lơ mơ thấp thoáng cứ trôi hoài
Trong sinh tử mãi mới lần đi
Bỏ khổ tìm sầu quẩn trí thôi
Bắt sắc vô ưu không có sắc
Không không có có sắc vô hời
NTKH CT5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét