Ghé nhà Tư Duy
Hê ... hê ...
Có ai ở nhà không vậy ...
Hèn gì ... chủ nhân còn lặng huổng chi là Pháo ... ???
Cửa nhà trống hoát trống huê ...
Sang chợ chồm bổm tám mê quên về
Chừng hay sựt tỉnh chạy về ...
Mới hay nhà có khách nghề ghé thăm
Đi vào từ một tới năm...
Thấy bài thơ Pháo đề khăm giửa nhà
Nghía qua xem hết gọi là...
Mới thương cho Pháo vậy mà lệ rơi
Tưởng rằng Pháo kể cho vơi
Ai dè ý thiệt chơi vơi trôi về
Thương ai cứ để lề mề ...
Để trôi đi mất bây giờ mới "quê "
Có quê thì mới có huề ...
Nên đem tâm sự trôi về Tư Duy
Chẳng bênh lấy cớ nghĩ suy
Khoe cho hết để nàng truy ra cười ... hi ... hi ...
Gửi cho "Trọng pháo" có tức thì móc chàng Duy ra hỏi tội ...
Có bài Tâm sự của Pháo nên mới có bài này ... he ... he ...
NTKH 15/11.11
Vắng chủ nhà mình tha hồ quậy
Quậy tới cùng thức dậy chạy ra ...
Mà chủ chẳng chịu thèm ra
Không chịu ra đây, mình ta là chủ
Gà mọc đuôi tôm nhà vắng chủ
Hoá Long rồi vẩn chủ vắng nhà
Núp bên chợ với Lan mà
Định sang cầu cứu cùng là thâm giao
Nóc nhà tung bay cao cờ trắng
Xin cho hai chử thắng thua chi ...
NTKH 15/11/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét