Đón em về anh nhắn cùng cây cỏ
Nẩy thêm mầm nhưng đừng vội nở hoa
Nẩy thêm mầm nhưng đừng vội nở hoa
Trải thảm xanh nâng nhẹ gót chân ngà
Đưa bước nhỏ bụi trần không vương vấn
Anh thầm vái xin trời hè bớt nắng
Em nào quen đã mấy tháng xa nhà
Nếu có mưa chỉ một chút qua loa
Tội em lắm mưa gợi buồn tháng Sáu
Để em vui giữa Sài Gòn yêu dấu
Bên người thương dạo phố xá thân quen
Cạnh bè bạn trao đôi phút dỗi hờn
Và nơi đó em ngập tràn hạnh phúc!
VTH
Chút mây nhè nhẹ chút màu xám giăng
Có sương óng ánh long lanh mắt hằn
Thoáng đã mấy mùa trăng treo ẩn hiện
Trông ngóng ngu ngơ dệt thoi màng nhện
Ngủ sắc ánh màu ngở động thiên thai
Cứ thả hồn mơ trong mộng ai hoài
Thiếp ngũ mưa giăng đầy đâu đã tĩnh
Tháng ngày chồng chất tan rồi dũng mãnh
Quây quắt tìm ơi ! kẻ đã đi xa
Biết là chỉ còn trong giấc mơ hoa
Em luôn hạnh phúc ta đây mãn nguyện ...
NTKH CT5
Tuổi thần tiên của lóng lánh thơ ngây
Anh trân trọng và giữ mãi phút giây
Thấy người hạnh phúc anh đây mãn nguyện
Trân trọng trong lòng mãi đẹp như mơ
Cung đàn ngây dại dệt ngàn ý thơ
Anh đầy mãn nguyện vì em hạnh phúc
Vui buồn ái nộ thoáng đến rồi đi
Có duyên là phước thêm nợ được gì
Hạnh phúc trời cho sao không cảm tạ?
Hỉ nộ ái ố là chuyện thường tình
Duyên phận rỏ bày chẳng phải phân tranh
Chỉ còn hai tiếng tạ ơn trời đất ....
Nhận đủ đầy hưởng hạnh phúc quanh ta
Cung đàn này anh muốn dậy thi ca
Nhưng tiếc quá trời chỉ cho có thế!
Tình nhân êm ấm hạnh phúc quanh ta
Giờ chỉ còn mong dậy sóng thi ca
Nén chữ ép thơ chút tình anh gởi !?!?
Ái ố muôn đời sóng dậy thi ca
Êm ấm kia không khô chết tim già
Hạnh phúc trao nhau tình anh muốn gửi
Lâng lâng ngây ngất dậy sóng thi ca
Ghi nhanh khoảnh khắc ấm êm tuổi ngà
Nhờ thơ lồng ý dệt anh trao gửi ....
Chẳng phải chúng mình hoài niệm hôm qua
Tìm lại phút giây êm ấm ngọc ngà
Nâng niu kỷ niệm tưởng như đã mất...
Tim già ai bảo chết khô đâu ta ?
Tặng người quanh mình dệt mộng thi ca
Cái phút ban đầu vài câu yêu dấu
Mãi còn trong ta sáng đẹp như mơ
Bao năm nâng niu, gìn giữ, tôn thờ
Ngây thơ trong trắng ta từng một thuở
Sao quên được dù khi tuổi xế chiều
Anh ước anh mơ theo gió tung diều
Dâng tràn tuổi ngọc tìm về một thuở
Chuyện cuộc đời như gió thoảng mây bay
Tuổi trẻ, quê hương, yêu dấu, mê say
Rồi cũng qua đi cũng thành tro bụi!
Nên cố dằn lòng buông bỏ trống không
Nhưng khi nghịch cảnh trớ trêu quay cuồng
Khiến dạ bồn chồn kiếm tìm kỷ niệm ...
Người sao không nổi sóng giận ghét hờn?
Giữ tâm yên đừng dấy động mất khôn
Đường trần nhẹ bước lòng không vương vấn