Trang

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

Thơ thiền Mê mãi mộng mị

  

           Cố đấm ăn xôi có thấy đau                 
           Mình mà chẳng hiểu để như nhau
          U mê chẳng tỉnh thêm ngu muội
          Chịu thấm tình trần bỏ lại sau
         Chỉ khởi tâm tham mà khổ mãi
         Chưa hay tỉnh mộng đã lo âu
         Ham mê giả tạo tràn đầy khổ         

        Cũng chỉ vì ham để phải đau
                                         
                                              NTKH
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét