Biết cảnh anh rồi rỏ thấy thương
Mà nè chắc chẳng thể nào thương
Nam nhi lực lưởng vai ngang rộng
Nử giới mình dây mỏng mảnh xương
Có phải anh dây không lo lắng
Trong ngoài cứ đẻ mổi cô nương
Trân mình nặng gánh lo toan mãi
Quặng gánh em đành gãy vấn vương
NTKH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét