Tin yêu vẫn cứ mãi một đời
Dù đen dù bạc, trắng như vôi
Vôi lâu vón cục, viên thành đống
Một đống lam nham nở nụ cười
Cười bởi nhìn ra bé cái nhầm
Nhầm đành yên lặng giữ tình câm
Câm để tĩnh lòng tâm thanh sáng
Sáng để tin yêu, được bớt nhầm!
VTH
- Ai ai cũng sống chỉ một đời
Chọn lựa được chăng mực hay vôi?
Buồn vui lẫn lộn chồng chung đống
Giữa bể trầm luân khóc hay cười?
Khôn ngoan ai bảo chẳng khi nhầm
Lỡ nhầm tự nhận: cãi hơn câm?
Dặn lòng cố giữ tâm trong sáng
Có dại lần sau bớt bớt nhầm! - Biết rằng ai cũng sống một đời
Cũng biết trắng đen hay mực vôi
Có khi vô cớ bị trộn đống
Mới gọi trầm luân khóc hay cười
Đến khi tĩnh giấc khéo bảo nhầm
Thế thái như rươi chả lặng câm
Thất thần buông bỏ còn chút sáng
Tịnh tâm thanh thản nhẹ bớt nhầm
NTKH CT5 - Tranh cãi mà chi cái sự đời
Mặc đen, mặc trắng, mặc kệ vôi
Mặc hỉ, nộ, hài, bi chất đống
Cứ sống tin yêu nhoẻn nụ cười
Suy mơ nghĩ mộng có thể nhầm
Khi làm xem kỹ xét lặng câm
Đường đi có tỏ, mờ, lu, sáng
Cảnh giác ung dung chẳng sợ nhầm - Thật hay khi sáng biết sự đời
Không thèm tranh cãi mặc kệ vôi
Vui chơi hoan hỉ chất thành đống
Cùng nhau thỏa thích nhoẻn miệng cười
Bỏ qua tất cả cái bé nhầm
Đâu còn ghi nhớ cứ như câm
Khiến không u uất cho tâm sáng
Vượt qua cái khó chẳng sợ nhầm
NTKH CT5
Đơn thuần cuộc sống trắng như vôi
Cái vôi bong tróc gom thành đống
Muôn thuở từ xưa có chi cười ...
Tự cười hay khóc với cái nhầm
Tại thân làm khổ giữ tình câm
Còn biết tĩnh lòng do chút sáng !!!
Mới thấy đáng yêu bớt khỏi nhầm ...
NTKHCT5