Những vần thơ kỷ niệm ...Trôi chãy miên man trong ký ức ... Cố lắng sâu ở tiềm thức ... Và bật dậy đến tương lai ...
Rêu phong bụi phủ lối ngập đầy
Cái mộng ngày xưa đà trôi dạt
Bây giờ tỉnh giấc đỏ mắt cay
Ngỏ vắng mông lung đời vặn vẹo
Nhân tình thế thái tợ mây bay
Khe khẩy cười khà ôi cuộc sống
Đấy là thường tình chuyện bèo mây
NTKH CT5
Nghĩ tình vun đắp bấy lâu nay
Khe khẩy cười khà e chẳng được
Buồn buồn ngơ ngẩn ngất ngư say
Lở đã trao nhầm đám bèo mây
Ngẫm nghĩ đời này giây phút cuối
Thắm thía tình đời thế mới cay ...
Bùn ... đúng gồi ... đi ... chết ... đi ... he ... he ...vui quá ... hè ...
Cũng mắt cũng mủi cũng có tai
Đăm chiêu đờ đẩn nhìn ngây dại
Ngẫm nghĩ tự ngu chớ trách ai ...?
He ... He ... Cười sao sảng khoái quá ta ... Ka ... Ka ...
Ra vẻ đăm chiêu chỉ thêm hài
Trí não trời cho bằng trái ớt
Suy tư vớ vẩn lại buồn dai
Biết dại đăm chiêu chỉ thêm hài
Trời cho trí não bằng trái ớt
Nhấp nháy ra oai tưởng thiên tài ...
Đã hài sao lại nháy ra oai
Đã oai chẳng nhận suy vớ vẩn
Nói năng lẩn thẩn hóa đùa dai!
Thêm hài lẩn thẩn với thiên tài
Trố mắt ra oai nhìn ngớ ngẩn
Tại bởi ngu ngơ dại miệt mài ...
Bạn bè không nghĩa, nghĩa gì ai
Cố muốn riêng mình nhưng chẳng được
Đành chịu ngu ngơ mãi miệt mài
Bỏ buông nào dễ mới thiện tai
Ai mà chẳng muốn là tài giỏi
Dẫm đạp lên nhau đúng hay sai ... ???
Cũng không tranh chuyện đúng hay sai
Nếu không hợp ý không chung bước
Không dẫm, không đạp, chửi chê ai
Không bàn khởi luận đúng hay sai
Ấm ức dạ mang đừng nóng mặt
Chém thớt quăng dao mắc quàng sai
Không chút ngu ngơ nỏ thiên tài
Đã có một thời bao mộng ước
Ước mãi không thành mộng nhạt phai
Cuộc sống với ta chẳng còn dài
Bạn bè nếu hợp gặp lai rai
Thời gian cuộc sống người một cảnh
Dâu bể bây giờ biết trách ai ?
Nếu còn nghĩ đến chuyện ngày mai
Quên những không vui đã kéo dài
Chung tay xây đắp non sông Việt
Trao về con cháu ở tương lai
NĐH
Bạn già tri kỷ thiếu chi ai
Nghĩ chi bạn học xưa củ đó
Chẳng hiểu quanh co vướng nạn tai
Đúng là mổi cảnh mổi người tài
Anh giỏi tôi hay khó trách ai
Tâm huyết trao truyền cho con cháu
Đắp xây nước Việt ở tương lai ...
Đỏ mắt cả đời có mấy ai
Tuổi già nghịch cảnh thế mới cay
Tình nghĩa bạn bè trôi tuốt luốt
Nhìn mà dạ xót cảnh đổi thay
Tham, hĩ, nộ,...rồi đến nạn tai
Sân, si, ái, ố,...phai tình bạn
Mê, tỉnh, giữa đời có những ai ?
NĐH
Nên biết tự dừng chẳng đúng sai
Hỉ nộ ái ố là cuộc sống
Làm gì có chuyện tỉnh mê say ...
Vẫn cứ sân si hỉ nộ hoài
Bể khổ vô bờ ta chìm đắm
Bởi lụy chữ tình ta đã say
NĐH
Chẳng nói ai hay thoát chữ này
Nhưng biết lúc nào cần nên tỉnh
Để nhẹ đường trần lắm bi ai ...
Còn chi lưu luyến ở đời này
Ta mãi muốn mê hoài chẳng tỉnh
Sống với tình người cõi trần ai
NĐH
Tìm trong ký ức đã nhạt phai
Bao nhiêu hoa bướm thời trai trẻ
Đậm lại cho lòng bớt nguôi ngoai
Họ tên hổng nói làm thinh...hơi kỳ
Bạn ơi tên họ là chi ?
Nếu mà không biết, tui thì... chẳng chơi
NĐH
Nghe tôi tạ lỗi mấy lời hãy đi
Vội vàng không ký tên gì
Để bạn thấp thỏm tôi thì không nên...
VTH