Trang

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

Nhẫn Ốc phiêu lưu về đâu … ??? (phần 2)




Hôm nay Hoa viết tiếp phần 2 chuyện phiêu lưu của chiếc Nhẫn Ốc nha …
Lúc này Lanb … mới lên tiếng vậy anh đưa ra trước đi … anh chàng cười híp mắt luôn nè thiệt chứ bộ … phải không Lan … ??? Lan coi đi … nhỏ Lan nhìn thấy và bốc lên tấm tắc khen lấy khen đề mà … ồ …!!! đẹp quá há … ”Nhẫn Ốc” Đánh động lòng hiếu kỳ và tật hay nhanh nhẩu của nhỏ này … cô nàng Hoa nghe vậy mới quay lại nhìn … hi … hi … không thể tin vào mắt nữa … ừa đẹp quá vậy ..!.!. Cho Hoa đó … thiệt hả …??? ở đâu ra vậy … ??? anh mới lượm được … thiệt vậy hả …??? 1 chiếc nhẫn bằng vỏ ốc tỉa gọt thật là tỉ mỉ … sao 2 đứa tụi mình hồi đó ngu quá vậy Lanb hả … ??? Nói vậy mà cũng tin thật … Về đến lều chỉ còn vài bạn đang thu xếp đồ … Lúc này mới vỡ lẽ thì ra chiều hôm qua … anh ta đã mua nó … trên quầy hàng ốc kia ở chợ … Còn đang hí hửng ngắm nhìn chiếc nhẫn xinh xắn …ôm tròn vòng ngón tay áp út xinh xinh của cô nàng … Bỗng giọng nói của 1 bạn lớp mình vang lên … tháo ra .!.!!!. tháo ra .!!!.. sao mày gan vậy dám đeo vào ngón đó … Ủa sao vậy nó đeo vừa ngón tay mà … ??? Trời bà ơi …!!! Con gái mà nhận nhẫn của con trai hả … ??? Về ế luôn cho mà coi nè … Ế gì chứ mậy … ??? nói rõ coi … thì ế chồng đó con … má mày không có dạy chuyện này sao … ??? đâu có đâu …??? Là nhẫn đeo ngón đó là có chồng đó bà nhà quê ơi … giọng này của Thoại Vân nhà ta nè … Các bạn lại nhao nhao lên … và hùa theo phóng đại thêm … tùm lum hết … (đúng là bọn con gái có khác mà …) làm Hoa mình sợ khiếp luôn … không dám đeo vào tay nữa … giờ sao đây …??? ai biết …kệ mày đi … rồi 1 ý kiến của nhỏ bạn quậy Đức Hạnh nha …
 Với giọng ôn tồn nàng dõng dạc nói … Hoa đừng lo gì hết … nghe lời Hạnh nhé … là bới sâu lớp cát này lên … mình chôn nó lại trên bãi cát đồi dương nơi chổ cắm trại này … và dấu nhẹm câu chuyện vào quá khứ cho tới bây giờ nè … Vẫn còn ấm ức nhỏ Hoa cứ ủa …ủa … miết thôi … mà đâu phải tặng gì đâu … ??? anh ấy nói là cho nè mà … cũng như người anh trai cho em gái món quà vậy thôi … Các bạn cười rân cho sự ngây thơ của nàng và Lanb nữa … tụi này đúng là chưa hiểu gì hết mà …
Hi … hi … anh gì đó ơi … ??? Xin anh đừng buồn cho sự ngu dốt của nàng nha … chẳng biết trân trọng món quà của anh … bởi dạo đó thật là ngu ngơ khờ dại thân thương ghê … bạn nói sao cũng tin … tụi nó cũng như mình mà … ??? biết khỉ gì … ??? coi phim xem tiểu thuyết rồi suy nghĩ viễn vông … đã đem vùi chôn 1 vật kỷ niệm nhỏ nhắn xinh xắn … ẩn hiện chút tình bâng quơ … thời học trò trong sáng nhẹ nhàng … 1 kỷ niệm đẹp mà Hoa mình vô tình vùi chôn dưới lớp cát mịn màng kia rồi … nhưng nó còn mãi theo hồi ức đến bây giờ nè … Mà các anh ngày đó củng hiền và ngây ngô nhỉ … sinh hoạt đùa giỡn trêu chọc … không hề vướng mắc chút gì … của cái chuyện tình cảm nam nữ … Các anh không muốn phá vỡ nỗi ngu ngơ ngờ nghệch kia của các nàng … và cũng của chính mình nữa hén … Nên mới thốt lên lời “cho nè …” chứ không phải lời cầu kỳ trịnh trọng gì … thì làm sao mà nàng mình hiểu … rõ ràng tình cảm của người anh thôi mà … Các nàng CT5 kia ơi … Dùng chi “kính lúp” to thế …??? để đưa cô bạn này lỗi đạo với món quà đây … Nhẫn ơi giờ mi phiêu du nơi nào … thông cảm cho cô bạn mình nhé … Dù sao vẫn còn đọng lại khá nhiều kỷ niệm về mi trong cô bạn mình nha … Đã khép lại 1 chút tình thơ dại … ??? cũng không phải mà … ??? Vì có ai bộc bạch chuyện gì đâu …??? đúng hơn là 1 tình cảm vu vơ thoáng nhẹ lướt qua há … một kỷ niệm thật đẹp và thật ấn tượng … Hi … hi … Cám ơn anh đã mang lại cho Hoa mình … kỷ niệm dễ thương của thời áo trắng tinh khôi nhé … Mong người anh người bạn này còn nhớ và vô tình đọc lại trên đây để nhớ về kỷ niệm đẹp … và cho vài comment nhắc thêm tên các bạn các anh nhé …
Cám ơn … Cơn gió kỷ niệm thoảng qua lâng lâng đưa cô nàng mình về hồi ức thân thương này … hi … hi …
Cốc … cốc …tiếng gõ cộc cộc trên bàn viết … đã làm thức tỉnh cô nàng trở về thực tại thôi … bà làm gì đó … ??? viết gì vui vậy … ??? ừ thì vào đọc biết liền hà … không đọc lỗ ráng chịu nha … ??? Thôi … tôi ngủ trước thôi … lão gia mình thì là như vậy đó … hí … hí … Dễ sương hông …???
Cám ơn các anh chị mình nhé … Chuyện có thật mà …??? của chính tác giả nha … lại 1 lần nữa bị nàng Hoa mình dụ gồi …??? phải quăng lựu đạn sét thôi … chạy Lanb ơi … cứu … c ..ứ ..u .. với …
Xin kết thúc phần 2 và chấm hêt “Câu chuyện Nhẫn Ốc” … hi … hi …

                                  
         NTKH    CT5

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét