Trang

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

Đối vui cùng đàn anh CT ... tập 4


Thấy rồi chớ có ...sà vô!
"Phải ê cả đít phải sờn cả mông" ...
Đã quen ngồi ghế "sa long"
Sà ngồi vô chiếu thì còn than chi ... 

(LB )

Thương thân


Già thôi gân cốt ... để mô
Toàn thân ê ẫm lẩn vồ cả mông
Quen ngày thường cứ "sa long"
Sà ngồi chiếu hội ôi còn thân chi ...

(Kim Hoa )

Trâu già nào ngại dao phay
Thân già  nào có mấy ai không lì
Bảy chục tuổi so đi, tính lại
Tóc còn xanh, há ngại đường trần
Cứ thử xem đoi lần cho biết
Đoạn dường dài mới biết ngựa hay.
Thử đi, không chết thằng Tây
Có qua, có lãi đó đây chung làng…..  

 (Tim Hồng )

Gừng già càng ngại dao phay 
Lại thêm rèn luyện lâu ai không lì
Năm tám tuổi so đi tính lại
Cô hậu bối e ngại đường trần
Thử ư chẳng dám so cho biết
Lửa nung rèn ráo riết ngựa hay
Theo học chẳng chết thằng tây
Chỉ mong huynh đệ đó đây chung làng ...   

(NTKH  CT5 )

 Thà như đá cuội bên vệ đường
Cứ yên phận đá chẳng phiền ai
"Em dễ thương" ...thì đã rõ rồi!
Nhắc lại lời ấy hiểu người biết ta ...
TNN

Ta lính biển lời thơ trau chuốt
Quyết tự ên phận đá bên đường
Có được yên khi người dẫm đạp ?
Đá cuội trôi lăn xót lạnh lùng ...

NTKH  CT5

    Tâm Sự Dùm Đời

Thà như đá cuội bên đường
Mặc ai quân tử, mặc phường tiểu nhân
Dù đời chà, đạp, dẫm chân
Chỉ tội ai đó … trặc gân, trẹo đùi
Kiếm sau xin chớ làm người
Làm con heo nọc vì đời mua vui
Làng trên, xóm dưới ngược xuôi
Khen chê, cay đắng, ngọt bùi  … sướng thân.

HVT

Suy nghĩ cạn kiệt  (Buồn thương cho ai )

Thà làm đá cuội trôi lăn
Chịu cơn dẫm đạp trặc chân trẹo đùi
Rồi cười cho kiếp dập dùi
Tự mình chui phãi tối thui một đời
Có cần đến vậy mua vui
Hay là tự trói nhiều đời tối đen
Đau xót cho dạ chê khen 
Ganh đua rồi cũng sang hèn trắng tay ...   

NTKH  CT5

Đối vui cùng đàn anh CT ... tập 3

Sai rồi huynh trưởng Tim Hồng
Cô nàng chẳng tội chỉ thương phận khờ

Tội người vướng ngu ngơ không nhả
Đem phiền não ôm cả vào lòng
Có duyên nên mới gặp xong
Dù nghịch dù thuận cũng không nản lòng
Biết chướng duyên nên lòng cố gở
Tạo nghiệp xong ai nở quay lưng
Trốn ư tự dối khổ hơn
Bỏ qua chỉ tội người còn đeo mang


Người mau mau bỏ buông phủi sạch
Gút chổ nào quyết rạch phơi ra
Đâu cần lẩn thẩn đằng xa
Mời vào một chiếu uống trà mần thơ ...

NTKH   CT5

  Lầm Ư !
Nợ tiền càng trả càng mòn
Nợ thơ càng trả là còn … dây dưa.
Tội cô em mới vừa trải chiếu
Mời làm thơ, cùng diễu cho vui
Như ve vào hạ ngậm ngùi
Bên cành phượng vĩ, buồn vui sân trường.
Gieo phiền não, sầu vương trăm mối
Vì nợ duyên, đổ lỗi “phận khờ”
Cái căn, cái nghiệp làm thơ
Trốn ư, sao khỏi ! Người chờ còn vương.
Như đàn khẩy, cung thương réo rắc
Bởi giây vũ thắt chặt giây văn
Bảo lầm, lầm thật hay chăng ?
Tại cô em nhỏ, mần răng ? Buộc ràng !
Xả bỏ đi, cưu mang thêm khổ
Chấp nê chi, tự độ mới mong
Bồ đề, phiền não, tự lòng
Hiểu cho: Không, có, có , không … khác gì.
Vì:
“Niệm, niệm, vô niệm …  Niệm.
Tu, tu, vô tu … Tu”

HVT

Chỉ là khuyên

Biết đời sắc sắc không không
Biết tu cội phúc thì mong nợ gì ?
 Nợ tiền là của người trần thế
Dây dưa trả mòn sẽ hết thôi
Còn thơ càng trả tuyệt vời
Nên khuyên cởi mở lòng thời thảnh thơi
Quá khứ đã qua không nắm bắt 
Tương lai chưa đến ắt vọng cầu
Chỉ có hiện tại hằn sâu
Ung dung bình thản lối sầu tránh xa
Cô nhỏ mần răng mà ràng buộc
Sợ ai khờ bỏ cuộc đeo mang
Đằng xa xa mãi lại than
Niệm tình vài chữ khuyên chàng buông lơi
Vì:
“Niệm, niệm Tâm vô niệm …  ( lời của Lục Tổ Huệ Năng )
 NTKH   CT5

 Đổi Hướng

Thôi thì đổi hướng làm thơ
Yêu hoa, yêu cảnh, mộng mơ với đòi .
Bắt thang hỏi, ông trời cũng gật,
Ừ , luận bàn, trầy trật làm gì !
Tranh qua, cự lại thế thì
Buồn nhau, giận, ghét ích gì phải không ?
Cứ đồng ý là xong  … cô nhỏ
Chiếc áo xanh, đây, đó chung màu
Mái trường Cao Thắng thuở nào
Không cùng thời điểm, nhưng nào khác chi.
Em vào trường, chinh y anh khoác
Đời gió sương khúc hát quân hành
Nhiều đêm gần với trời xanh
Cái nghiệp búa, dũa… mi đành bỏ sao ?
Thưa Ngọc Hoàng, con nào dám thế
Em Cao Thắng, đáo để thật tài
Cũng búa, cũng dũa như ai
Con nay phải né … nạn tai bất thường !
À các cô, dễ thương… dễ sợ !
Ngươi rời trường, nhưng nợ còn mang.
Thôi thì, như chuyến đò ngang
Lộn lèo, thuyền đắm còn than trách gì !
Cô em nhỏ có gì théc méc,
Cứ  tự nhiên, góp mẹt cho vui
Xứ người năm tháng phận tui
Thơ qua, thơ lại ngọt bùi cùng chia.

HVT

"
Cũng búa, cũng dũa như ai
Con nay phải né … nạn tai bất thường !"

Vậy là bạn hiền còn nhớ "Một câu nhịn, chíc câu lành" đúng không ? Hahaha!
Cứ như vậy đi! Cho ...."Thế giới" được ....Hòa Bình" Hihihi!
Cho em Kim Hoa cuống chiếu nghỉ ngơi cho ..."Phẻ" ....Có đúng không ?
Hay lại cứ ...."Buồn tình" mà lại cứ ..."Rót rượu, bày trà" mời bạn "Thi nhân" ngồi vào chiếu để mà ..."Nhã thơ" cho vui ?
Lập nên cái "Hôi Tui đàn anh hát", nhưng "Đàn với Hat trật nhịp ...Thì chuyện gì sẽ xảy ra ?!

Thấy rồi chớ có ...sà vô!
"Phải ê cả đít phải sờn cả mông" ...
Đã quen ngồi ghế "sa long"
Sà ngồi vô chiếu thì còn than chi ...

Hahaha!
Chúc tất cả vui vẻ!
Thân 2TN Lính Biển

     Vắng Bóng

Người thơ đã vắng bóng rồi
Chiếu thơ để trống, ai ngồi tỉ tê !
Nhân sinh một cõi đi về
Lính Biển ơi hỡi, bỏ bê sao đành ?
Làm thơ nghiệp dĩ trời dàng
Kim Hoa trải chiếu mời anh chung xuồng
Cùng phóng bút, chung vui thôi
Lâu lâu tranh luận xong rồi cứ quên,
Bằng không, bó gối buồn tênh
Làm cục đá cuội nằm bên vệ đường.
Kim Hoa, Lính Biển … dễ thương.

HVT

Mời huynh

Trưởng huynh lên tiếng điệu đàng
Nghe qua êm ắng cõi lòng thênh thang
Lính Biển khăn gói thẳng hàng
Chiếu trên trưởng thượng anh chàng biển xanh
Kim Hoa cô nhỏ tinh anh
Bên ngoài cổ vũ lanh chanh thi tài
Bận lo công việc mấy ngày
Cố tình bỏ ngõ chào mời các huynh
Vắng nàng thơ trải buồn tênh
Quay tìm chiếu hỏi bỏ quên sao đành
Còn ai cứ quyết lênh đênh
Thà làm đá cuội nằm bên vệ đường ...? ? ?

NTKH  CT5