Trang

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

ĐẶC SAN CAO THẮNG 76



Để kỷ niệm năm năm ngày thành lập trang Cao Thắng 76, anh em biên tập quyết định gom bài vở và phản hồi đã đăng thành một tuyển tập với tựa đề:
Đặc San Cao Thắng 76
Tập 1
Lao Xao Tuổi Chớm Già

Vì là tuyển tập nên bài vở sẽ được chọn lọc và chia thành từng chủ đề. Ngày khóa sổ bài vở sẽ là thứ hai 30/09/2013.

Đặc san ấn định dày khoảng 200 trang và được in ra để lưu hành trong nội bộ bằng hữu. Anh em nào có nhu cầu xin liên lạc với ban biên tập qua caothang76@gmail.com để tiện việc ấn loát.


Ngày phát hành tuyển tập được dự trù vào thứ năm 31/10/2013. Mọi ý kiến, yêu cầu đóng góp xin gửi về caothang76@gmail.com hoặc đưa vào nhận xét ở phần dưới trang này.


Thay mặt ban biên tập tôi xin trân trọng thông báo.

 VTH




  • Xin cho một chổ ở cổng chờ
    Vác bút lông đi dạo lững lờ
    Vì tôi chẳng biết cái chi viết
    Vội vội vàng vàng lại vu vơ

    Các anh tài giỏi xin ngưỡng mộ
    Đấp vần khiếu chữ ráp thành thơ 
    Lại thêm ý tưởng sâu xa quá
    Đặc san lưu giữ cả mộng mơ

    Cho tôi một góc ở cuối trang
    Để vẽ trời xanh với dòng sông
    Quê hương tôi đó đầy mộng đẹp
    Khóm trúc quanh co lượn cánh đồng

    NTKH  CT5
  • Cái tuổi năm mươi bước nhanh qua
    Nghe xôn xao khi hết tuổi ngà
    Giờ đã trôi thêm mấy năm nữa
    Làm lao xao khi tuổi chớm già ?

    Có cần không khi phải lao xao ?
    Hay để lặng yên chẳng nôn nao 
    Cố kiếm tìm niềm riêng chợt đến
    Đặc san ghi giữ cất lao xao

    NTKH  CT5



  • Theo yêu cầu của một số bạn ban biên tập đã đồng ý dời ngày khoá sổ đến thứ ba 15/10/2013. Anh em có bài vở đóng góp xin thư về caothang76@gmail.com. Nhanh tay lên bạn nhé.

    Lao xao tuổi chớm già
    Ôn những chuyện đã qua
    Tìm những gì sắp mất
    Trong ký ức nhạt nhòa

    Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

    Đối họa thơ Chồng Vợ trang KTCTUC

    1. Chu -Tran -Can's Gravatar Chu -Tran -Can
      13/09/2013 at 4:36 Chiều | Permalink
       
      Anh Căn sưu tầm cho các anh chị cùng đọc và phê bình + đối lại nếu có anh nào DÁM làm bài VỢ;
      AI LÀM BÀI THƠ NẦY ?
      XIN BÁI LÀM SƯ PHỤ !

      CHỒNG

      Chồng là một đấng anh hào
      Là duyên, là nợ trời trao cho mình
      Chồng là trụ cột gia đình
      “Ba đồng một mớ” ta rinh về nhà
      Chồng là Bố của con ta
      “To đầu mà dại” đến già chưa khôn
      Chồng là loài sống bằng cơm
      Lại ham món phở, bia ôm vỉa hè
      Chồng là một gã lái xe
      Uống nhiều, hút lắm, lè phè ngày đêm
      Chồng là anh của nhiều em
      Ga lăng nên hễ có tiền là vung
      Chồng là cái thế anh hùng
      Mát xa, sàn nhảy vẫy vùng khắp nơi
      Chồng là hào kiệt trên đời
      Vợ mình thì sợ, vợ người thì yêu
      Chồng là quân tử hạng siêu
      Cứ ai phái yếu là chiều, là thương
      Chồng là một gã ương ương
      Bỏ đi thì tội, phải vương cả đời!


      • 14/09/2013 at 7:13 Chiều | Permalink
         
             Hi … Anh Chu Trần Căn ới ơi ….. Kim Hoa thử hoạ bài chồng của anh đại như dưới đây anh đọc coi có được hông nha .?.? …
        Thơ vui … Sorry nếu có làm phiền gì ai hén … Hi … Hi …

         VỢ

        Vợ là thiếu phụ Nam Sương
        Hữu duyên chồng vợ kết đường dây tơ
        Vợ là keo dính mong chờ
        Đàn ông một thúng lơ ngơ rẻ bèo
        Vợ là mẹ đẻ thằng Tèo
        Thân hình mảnh khảnh dáng mèo còn ganh
        Vợ cất giọng nói lanh chanh
        Ghét chồng ham phở loanh quanh vỉa hè
        Vợ nhất trong nhà phải nghe
        Kiềm cương hút chích lè phè dẹp ngay
        Vợ không háo thắng chẳng say
        Cầm tiền biết tính đường ngay lối mờ
        Hùng rơm vợ biết ngu ngơ
        Mát xa, sàn nhảy dại khờ tránh xa
        Vợ là hòn ngọc nguy nga
        Tôn vinh chồng của mình là hùng anh
        Vợ nhà chồng sợ đành rành
        Vì nàng phái yếu tranh giành khổ thêm
        Vợ ơi ! anh hiểu ấm êm
        Gia đình hạnh phúc nhờ em vun trồng


        • Vũ Thế Hiệp's Gravatar Vũ Thế Hiệp
          15/09/2013 at 10:11 Sáng | Permalink
           
          Nghe anh Căn gọi cũng cố vặn đầu vặn cổ tiếp sức cho anh nhưng không có đủ dũng khí để tả người vợ dấu yêu của mình nên xin mượn bài thơ Vợ Là Chi dưới đây để góp vui..

          Vợ là quả ớt chín cây
          Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng
          Vợ là một đóa hoa hồng
          Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà
          Vợ là nắng gắt mưa sa
          Vợ là giông tố phong ba bão bùng
          Nhiều người nhờ vợ lên Ông
          Nhiều người vì vợ mất không cơ đồ
          Vợ là cả những vần thơ
          Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
          Vợ là một chất men say
          Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
          Vợ là một áng mây hồng
          Vợ là hoa hậu để chồng mê say
          Vợ là khối óc bàn tay
          Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
          Vợ là nụ, vợ là hoa
          Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.
          Vợ là tín dụng nhân dân
          Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
          Vợ là biển rộng bao la
          Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
          Vợ là gió mát trưa hè
          Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
          Vợ là chỗ dựa cho chồng
          Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!
          Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
          Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu
          Việc nhà vợ có công đầu
          Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà
          Vợ là máy giặt trong nhà
          Vợ là cát-sét, vợ là ti-vi.
          Nhiều đêm vợ hát, chồng nghe
          Lời ru xưa lại vọng về trong ta
          Vợ là làn điệu dân ca
          Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
          Vợ là cái máy đếm tiền
          Vợ là “Nội lực” làm nên cơ đồ
          Vợ là thủ quỹ, thủ kho
          Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà
          Vợ là vũ trụ bao la
          Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường
          Khi nào giận, lúc nào thương
          Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu
          Vợ là một khúc sông sâu
          Vợ như là cả một bầu trời xanh
          Vợ là khúc nhạc tâm tình
          Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
          Vợ là cô Tấm thảo hiền
          Vợ là cô Cám thích tiền ham chơi
          Vợ là con Phật, cháu Trời,
          Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian
          Vợ là thánh chỉ vua ban
          Có sao dùng vậy, không bàn đúng sai
          Quỷ thần chứng cả hai vai
          Vợ là chân lý không sai bao giờ!



          • ducthuctran's Gravatar ducthuctran
            15/09/2013 at 5:56 Chiều | Permalink
             
            Cho mình sữa lại một chút nhe anh Hiệp.

            Vợ một quã ớt chín cây.
            Đõ tươi ngoài võ rất cay trong lòng.
            Vợ hai là đoá hoa hồng.
            Vợ ba sư tữ Hà Đông trong nhà.
            Vợ tư nắng gắt mưa sa.
            Vợ năm giông tố phong ba bão bùng.
            Nhiều vợ nhờ vậy lên ông.
            Nhiều người ít vợ mất không cơ đồ.
            Vợ cã là những vần thơ.
            Vợ bé là những giấc mơ vơi đầy.
            hihihi…


            15/09/2013 at 11:59 Sáng | Permalink
             
               Hi … Anh Hiệp cám ơn anh hén … Bài thơ có lý … he … he …
            Em thêm thắt chút nửa thôi …
                        Vợ

            Vợ là quả ớt chín cây             
            Món ăn thiếu ớt vị say mất nồng
            Vợ là một đóa hoa hồng   
            Trong nhà sư tử Hà Đông hiền từ
            Vợ đây có tánh chân tu
            Vợ không giông tố êm ru bão bùng
            Thầm lặng nhờ vợ lên Ông
            Thiếu vợ chỉ vẽ mất không cơ đồ
            Vợ như tất cả vần thơ
            Vợ là giấc ngủ đêm mơ vơi đầy
            Vợ là cãm xúc nồng say
            Là hoa thơm ngát làm ngây ngất lòng
            Vợ là cả một vườn hồng
            Vợ là hoàng hậu vua chồng mê say
            Vợ cả khối óc bàn tay
            Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
            Vợ là tất cả vườn hoa
            Vợ là chồi nụ, vợ là mùa xuân.
            Vợ là ngân khố giử thân
            Vợ là kế toán nhân dân trong nhà
            Vợ là tình cãm thật thà
            Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
            Vợ là bóng mát chân đê
            Vợ là hơi ấm vổ về đêm đông
            Vợ là chỗ dựa cho chồng
            Sao đành dám bảo vợ không là gì!
            Nhiêu đây đãm bảo những gì
            Thiên hạ đệ nhất vợ rồi nha anh
            Vợ là số dzách nức danh
            Cửa nhà vắng vợ tanh bành tan hoang
            Mong ai thức tĩnh bàng hoàng
            Về bên cô vợ bà hoàng này thôi…

            He … he … Mình bận đi công việc rồi tạm gát lại tại đây thôi … Xin mời các anh các bạn yêu thơ cùng tham gia nhé … hi … hi … nhất là các nàng CT thân thương ới ơi ……..    
            NTKH. CT5


            • HTKiệt's Gravatar HTKiệt
              16/09/2013 at 12:05 Sáng | Permalink
               
              Hi anh Căn,
              Thiệt tình khã năng làm thơ của em rất hạn hẹp, nhưng anh Căn đã kêu gọi nên em cũng cố rặn ra vài câu góp phần cho xôm tụ. Tạm đặt tên là:

              ”Tâm sự đời tôi”

              Con bà nó ! đời tôi lận đận
              Lỡ một lần ân hận, hỡi ơi !
              Kiếp sau xin chớ làm người,
              Làm sư tử đực: sáng ngời, oai phong.

              Nhắn dùm các đấng đàn ông,
              Lấy ai thì lấy, Hà đông xin chừa
              Lỡ chừa không được thì thua
              Ngậm cay, nuốt đắng, chát chua cả đời.
              hic, hic, hic, :( :( :(


            • 28/09/2013 at 6:42 Chiều | Permalink
              Hi … anh Kiệt ới ơi …!!!! hôm nay mới đọc được bài này của anh … sao mà đắng cay thế vậy …???? Hoa họa bài ”Tâm sự đời tôi” vu vơ thôi nha … đừng quăng lựu đạn sét em nhé … chọi dép đủ rồi … chạy thôi … hi … hi …
              Trên rừng có chú sư tử đực
              Oai phong lẫm liệt được hơn người
              Nhưng mà oan nghiệt thú thôi
              Sao anh lại thích là người chơi khâm


              Mình đây thân phận đàn ông khỏe
              Giỏi dắn mưu mô khóe mắt tình
              Hà đông cũng chết rung rinh
              Tội chi mơ thú rừng xanh rống gầm

              NTKH CT5
            1. 14/09/2013 at 8:45 Chiều | Permalink
               
              Hi … mình mới xí được 1 bài thơ về tình yêu phở của anh chàng Việt Trúc mang về xoay ngang lật dọc ép khuông và in bánh Bài thơ vui TÌNH YÊU PHỞ dưới đây xin được trình làng xóm láng giềng ai yêu thơ thì xin họa tiếp theo nha … he … he … 

              TÌNH YÊU PHỞ

              Ai hăm hở ngồi bên tô phở
              Nước lèo thơm ngát át hương trinh
              Gợi cãm làn môi tựa thịt tái
              Mái tóc mượt như rau quế xanh

              Gắp đưa vào mồm … ôi diễm tuyệt
              Ngọt ngào hơn vạn nụ hôn đầu
              Hãy nhìn xem từng sợi phở mịn
              Cãm thụ hơn cô gái gợn sầu

              Giá trắng như lòng em trong trắng
              Răng cắn nghe vụn vở niềm riêng
              Điểm xuyết hành trần nõn vài cọng
              Lát ớt đõ thêm tình ái nồng 

              Ôi bờ môi, làn da mái tóc
              Hương trinh nghẹn thở thoáng nụ hôn
              Mặc kệ có không người hiện hửu
              Lạc thú chìm sâu ngây ngất hồn

              Thế ! mới biết dễ gì quên phở .
              Kẽ đầu xanh hay bạc như nhau
              Gặp phở rồi thường quên mất bữa
              Xơi ngay kẻo nguội bởi đễ lâu !

              Đã ăn phở phải ăn khi nóng
              Còn cơm thì nguội cũng chẳng sao !
              Chịu khó ăn cơm khi tiền hết
              Vô mánh với phở đành quên sao ?

              Mặc cho người nói xóc dê ! dê ! dê !
              Ta vẫn nói ta yêu phở ! phở ! phở !
                   NTKH.  CT5               
          1. Nguyễn việt Trúc's Gravatar Nguyễn việt Trúc
            31/08/2013 at 2:29 Chiều | Permalink
             
            Vài Phút Tản Mạn ( số 79 )
            Chiều nay đọc lại Vài Phút Tản mạn số 12 bỗng nhiên lại muốn viết tiếp, những hồi ức bất chợt ùa về, cũng là hình ảnh đó thôi mà có khi là nỗi nhớ dịu êm, có khi là những ray rức thắt lòng khi nghĩ đến hình ảnh người con gái ấy trỡ về một mình trong tuyết giá gió mưa mang theo nỗi cô đơn trống vắng .
            Có lẽ một đoạn thơ sẽ thay thế tốt hơn một đoản văn trong lúc này chăng ?
            NHỚ
            Lặng ngắm thu nay nhớ thu xưa
            Một bờ vai nhỏ, một cơn mưa
            Sợi nhớ, sợi thương chen vào tóc
            Giọt buồn, giọt tủi đẫm bờ mi
            Lòng vẫn hiểu cuộc đời chia đôi ngã
            Dạ không đành xoá nhạt bóng người đi
            Anh đi mang cả trời quan tái
            Em về mưa thấm lạnh cô liêu
            Texas ngày 30/08/2013

            • Kim Hoa's Gravatar Kim Hoa
              31/08/2013 at 7:50 Chiều | Permalink
                 
              Vu vơ tản mạn
              Chiều nay tản mạn ghé trang nhà
              Lang thang ngắm cảnh phía xa xa
              Texas nhà ai như ẩn hiện
              Thơ thẩn quay về mấy thu qua
              Sợi thương sợi nhớ trôi êm ắng
              Lẩn thẩn vu vơ dạ xót xa
              Giọt buồn giọt tủi sao quay quắt
              Nên chăng bôi xoá dáng thu xưa ?

              NTKH. CT5
                
              1. Nguyễn việt Trúc's Gravatar Nguyễn việt Trúc
                21/08/2013 at 11:10 Sáng | Permalink
                 
                Vài Phút Tản Mạn ( số 78 )
                ” Bao nhiêu năm làm kiếp con người, chợt một chiều tóc trắng như vôi, lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm …… ”
                Vậy là cũng tròn 54 năm làm kiếp con người rồi . Ngày sinh nhật cũng là dấu mốc thời gian quan trọng đó chứ, thế mà mình và những người bạn thân lại chưa bao giờ đễ ý đến nó, chỉ khi qua đến Mỹ mới bắt đầu chúc mừng sinh nhật cho bạn bè . Thôi thì đó là hình thức xã giao phổ biến của mọi người nên mình cũng làm theo cho giống với người ta .
                Với những thằng bạn thân thì mình vẫn chưa từng chúc mừng sinh nhật tụi nó . Có muốn thì cũng chẳng biết ngày nào đễ mà chúc . Vậy mà hôm nay một tên trong đám lại chúc mừng sinh nhật của mình bằng một bài thơ . Đúng là bạn thân nên hiểu mình như vậy

                Xuân già

                Xuân qua xuân một mùa
                Tuổi về thêm một tuổi
                Ngày theo ngày dong ruổi
                Đời theo đời đong đưa
                —-
                Buồn vui lăn tăn nước
                Gợn chiều thu sóng thưa
                Nhớ người tim lặng lẻ
                Gõ nhịp nào xa xưa

                TTD.8.2013. Happy birth day!”

    Comment Thơ trang KTCTUC

    • 24/08/2013 at 9:21 Sáng | Permalink
       
      Nỗi lòng chú cuội

      Nhiều năm xa cách quê yêu dấu
      Tuổi thơ trong sáng với dòng sông
      Bắt bướm bắn bi cùng chọi đáo
      Lớn lên từ nắm gạo ngoi đồng

      Mẹ cha lao động nghèo đạm bạc
      Cố dạy con khôn biết giống nòi
      Bảo táp phong ba luôn đứng vững
      Gìn giữ gốc Việt Lạc Hồng ơi

      Ngàn năm nô lệ Tàu chưa khuây
      Trăm năm dưới ách bởi giặc Tây
      Qua bao sóng gió đầu vẫn ngẩng
      Bất khuất kiên cường hội rồng mây

      Tiếc sao khôn lớn con lại khác
      Quên hẳn tấm lòng với nước non
      Mê mãi văn minh cùng phú quí
      Ngả đầu cung phụng bỏ cội nguồn

      Nhăng cuội vài câu nghĩ là hay
      Quay lưng chống chối nước non này
      Se sẻ quê hương chùm khế ngọt
      Thật ra rổng tuếch trí mượn vay

      Ba hoa cái thói thêm nực cười
      Lếu láo ân tình chót bờ môi
      Góp ý quẩn quanh ai chả được
      Nhớ cội nhớ nguồn phải làm ngay

      Đấng sinh thành mất còn hương hoả
      Nấm đất mồ chôn giỗ cha ông
      Cớ sao thanh thản mà phủi nhẹ
      Nhìn quê ngoe nguẩy bỏ sau lưng

      Tâm linh để mất bi ai quá
      Ngậm ngùi thương cảm dạ xót thôi
      Thức tỉnh quay nhìn về quá khứ
      Ông cha vun đắp cháu con bồi

      NTKH CT5

      • 24/08/2013 at 2:22 Chiều | Permalink
        Hay lắm khen ai khá phản hồi
        Bi kịch cho người biết giả lơi
        Thấy đời trôi nổi cần suy gẫm
        Có giả có thật lẩn khó bày

        Đứng từng góc cạnh mà nghỉ suy
        Không nên ôm bó e lở nguy
        Gặp người tri thức hồi phản đáp
        Rằng kẻ ngu ngơ thiển cận rồi …

        15/09/2013 at 10:54 Chiều | Permalink
        Eo ơi chữ nó chẳng biết tui … Hu … Hu …
        Đành kiếm trên trang mạng rối bời
        Thi thố công đầu anh sâu sắc !!!
        Đua nhau đăng tải các bài người 

        Thật nực cười vui cái chuyện đời
        Văn thơ mượn ké quả là hay
        Nhanh nhẩu lùng sục đăng ráo riết
        Thơ hay cố mượn học ở người …
        he … he …

        1. 21/09/2013 at 9:03 Sáng | Permalink
           
          Hi … Anh Căn anh Đức Hiếu ơi ..!.!.! 

          Cám ơn các anh mình khuyến khích
          Thật vui thơ viết có người xem
          Chẳng làm buồn chán cho người đọc
          Viết nhăng viết cuội viết lem nhem

          Anh Căn suy diển đi sai hướng
          Nàng mình chả biết lóng ngóng anh
          Làm sao cứ phải là anh Texas  ?
          Bây giờ thì ngóng cả hành tinh

          Nơi nào Cao Thắng xin ngóng hết
          Tình cảm đồng môn rộng bốn phương
          Anh kia Texas xưa cùng lớp hụt
          Nên tộii bạn không được chung đường

          Xém được chuyển hệ vào lớp nữ
          Chẳng mai xí quá đành đứng nhìn
          Bạn ơi đừng buồn mình nói thiệt
          Oan thì lên tiếng chớ nín thinh ..
          He … He …
          Ai vậy ta ..?.?. biết rỏ thì ra mặt cho anh Căn hem théc méc nha …. Ặck … Ặck … Mắc nghẹn quá nè … Chạy thôi dép bay tới kìa … Xí hụt … He … He …


          1. 26/09/2013 at 3:00 Sáng | Permalink
             
            Hi … anh Căn gọi Kim Hoa hả …????
            hi … hi … Nghe mùi thơ cô nàng khó trốn được gồi … hu … hu … Còn anh Đức Thức nửa lâu nay vắng mặt quá lâu nha … xuất đầu lộ diện đối thơ họa vần kia kìa … anh Thức ới … ơi …

            Mấy ngày du lịch nơi xứ Huế
            Về nhà chưa rảnh ghé vào trang
            Mà tai nghe đã lùng bùng
            Có ai nhắc khẽ vào trang họa vần

            Nghe nói anh Trần Căn thách đấu
            Nàng ơi đụng xương xẩu khó trôi
            Xin tha hầu đứng nghe thôi
            Huynh trưởng dạy chi, bảo gì em nghe

            Họa bài văn vận đề cho rỏ
            Xuất thơ nàng ráng cố theo ngay
            Khi nào khó quá bó tay
            Phục tài huynh trưởng quá hay xin hàng

            Giờ tư thế sẳn sàng nghênh đấu
            Đừng để chờ lâu thấu tâm cang
            Thơ như huyết mạch trong nàng
            Đối đầu học hỏi sẳn sàng bái sư …

            Xin anh xuất chiêu cho cô nàng mình sáng mắt học hửi nha … he … he … Bới anh Căn đâu gồi …
         NTKH  CT5

    MỘNG NGÀY XANH ( các bài thơ đối đáp vui )



    Dấu yêu một thuở chớm mong manh
    Chim non chập chững hót trên cành
    Mắt biếc mơ màng xây thiên lý
    Chân quàng quờ quạng vẽ đường ranh
    Đua trận thư hùng say tâm trẻ
    Thoáng tà áo trắng ngất hồn xanh
    Dăm cánh phượng hồng vương trong gió
    Gợi nhớ hôm xưa giấc mộng lành
    VTH



    1. Dấu yêu thuở nhỏ quá mong manh
      Ngây thơ mộng ước như chỉ mành
      Rối tung tìm mối nhưng chẳng được
      Quờ quạng tối mò ngõ loanh quanh
      Vận mỏng vào đời lo danh lợi
      Bỏ mất quên mình cái tuổi xanh
      Bây giờ chợt nhớ thương ngày đó
      Quá khứ tưỡng quên lại hiện hình ...

    2. Chim non nào biết đến lợi danh
      Mải mê học hỏi lớp đàn anh
      Vung tay múa máy theo thời cuộc
      Nhắm mắt quay cuồng với chiến tranh
      Thà sống huy hoàng trong giây lát
      Còn hơn le lói suốt năm canh
      Phận mỏng trời cho không đỏ ngực
      Đất mẹ chưa cần nhang khói xanh

    3. Chim non chưa biết lợi và danh
      Háo hức học đòi theo các anh
      Làm thợ làm thầy làm ông kỹ
      Rồi thời cuộc đến với chiến tranh
      Tìm phút huy hoàng rồi chợt tắt
      Còn hơn le lói suốt năm canh
      Sống cảnh sang giàu quên mất gốc
      Đổ cho phận mỏng với trời xanh

    4. Chim non khờ dại trách sao đành
      Thơ ngây chỉ biết mộng hùng anh
      Hăng say lăn xả vòng lẩn quẩn
      Vật vã quên mình chuyện loanh quanh
      Thợ thầy mươi chữ không thiết học
      Danh lợi một bầy chẳng thèm tranh
      May sao ngọn nến còn le lói
      Tìm phút huy hoàng giữa ngày xanh

    5. Thơ ngây khờ dại thích hùng anh
      Cái tuổi thư sinh học với hành
      Dong duỗi đua đòi quên bỏ học
      Lợi danh buông thả chẳng màng tranh
      Cảnh buổi chiều tà trên phố vắng
      Trưa hè rượt đuổi chạy loanh quanh
      Cuối nẽo đường xưa như hiu quạnh
      Huy hoàng vẫn đẹp với ngày xanh

    6. Thương hoài nhớ mãi tuổi ngày xanh
      Thân nghèo khổ cực bởi chiến tranh
      Dệt ở trong lòng bao mộng ước
      Rồi dở dang thôi thế cũng đành !

      Thuở đó đứa nào chẳng hùng anh
      Mơ ở tương lai chuyện công danh
      Thế rồi thời cuộc giờ ly tán
      Biết được bao nhiêu đứa đạt thành ?

      Nhớ bạn chung trường thuở tuổi xanh
      Nhưng giờ có đứa đã thành danh
      Quên hết bạn bè quên trường cũ
      Chẳng luyến lưu chi thế cũng đành !


      1. Quê nghèo đói khổ lại chiến tranh
        Làm trai chí cả ngó sao đành
        Chim non còn ráng tha rơm cỏ
        Kẻ sĩ sao không mộng hùng anh?

        Bút nghiên mài dũa cất để dành
        Nhà tan tạm gác chuyện công danh
        Cuộc cờ thế nước trong bom lửa
        May rủi ai hay sẽ đạt thành?

        Ngày ấy làm sao quên được anh?
        Giấc mơ hoa gấm đẹp như tranh
        Tiếc chi dang dở vì thời cuộc..
        Mộng thường vẫn thế mấy khi thành!

      2. Tưỡng rằng đã quên cái tuổi xanh
        Vu vơ mộng ước chuyện qua nhanh
        Thuở đó rối ren do thời cuộc
        Mới lớn giành nhau thích hùng anh

        Gân cổ huênh hoang chẳng lợi danh
        Vụt tắt lụn tàn bởi chiến tranh
        Trôi dạt phân ly xa mỗi ngã
        Ngồi đây ngẫm lại mấy người thành

        Thu gom ý thức cố để dành
        Gặp mai trao lại kẻ tinh anh
        Mộng ước xa xưa chưa đánh mất
        Ngày sau con cháu sẽ phải thành 

      3. Thời gian thấm thoát qua nhanh
        Đầu xanh nay đã trở thành bạc phơ
        Bao nhiêu mộng ước tuổi thơ
        Trãi qua sóng gió bây giờ cũng xong
        Bạn bè thuở trước chỉ mong
        Gặp nhau còn được thấy trong chữ tình

    7. Cái vòng danh lợi lanh quanh
      Người mong ra khỏi kẻ tranh nhau vào
      Bạn xưa đang ở nơi nao
      Nơi xa xuôi đó đang vào hay ra
      Trăm năm trong cõi người ta
      Bao nhiêu đi nữa cũng là hư vô
      Đời như bọt biển sóng xô
      Lớp này tan hết lại vào lớp sau
      Hữu duyên nên mới gặp nhau
      Đừng quên chuyện cũ làm đau tấc lòng


      1. Tiết trời hết hạ lại đông
        Đời người bỉ thái, có không vô thường
        Gặp nhau chung một đoạn đường
        Ai vui san sẻ buồn vương làm gì
      2. Anh thì tâm trạng vô vi
        Anh thì tâm trạng ai bi thương đời
        Hữu duyên dễ gặp người ơi
        Mang lòng cãm mến rối bời phân bua
    8. Mỗi người riêng môt lối đi
      Dù không chung hướng cũng vì nghĩa xưa
      Một thời gần gũi sớm trưa
      Sao đành ngoảnh mặt như chưa bạn cùng

    9. Ngày xưa bạn học cùng chung
      Thế thời ngõ rẽ lối thường chia hai
      Xưa hay gần gũi sớm mai
      Dịp chưa mang tới đành hai nẽo đường

    10. Dù cho chín hướng mười phương
      Nếu còn lưu luyến mến thương cũng gần
      Trong nhau một chút tình thân
      Vài lời thăm hỏi chớ cần gì đâu

    11. Chín phương mười hướng dạ sầu
      Chưa hay tin rỏ lấy đâu nhịp cầu
      Còn anh có chút tin đầu
      Sao không chủ động nối cầu nhịp xưa

    12. Tin thì đã lắm lần đưa
      Hồi âm chẳng nhận để vừa lòng nhau
      Cuộc đời nhiều nỗi bể dâu
      Lòng người cũng thế có đâu lạ gì
      Thôi thì chẳng trách nhau chi
      Không còn gặp lại bởi vì hết duyên

    13. Ừ thì chắc cũng hết duyên
      Hồi âm chẳng đặng đành quên bạn rồi
      Nghĩ chi sâu lắng tình đời
      Thì thôi cứ nghĩ bạn tôi bận nhiều

    14. Cuộc đời còn lại bao nhiêu
      Muốn tìm gặp bạn thân yêu thuở nào
      Để cùng chia xẻ đổi trao
      Vui buồn cuộc sống rồi vào cõi không
      Nhưng mà bạn chẳng chung lòng
      Thôi coi như chẳng gặp trong đường đời


      1. Đừng vội quyết đoán, bạn ơi!
        Có người thành đạt, có người không may
        Kẻ buồn tránh gặp bạn thày
        Bạn nên thông cảm đợi ngày trùng lai

      2. Vậy là anh bạn này đây
        Chưa biết bạn tốt bạn may đóan dò
        Thôi đừng có nghĩ có lo
        Mãi trông bạn quá đóan mò tội ghê

      3. Chẳng qua anh bạn cùng quê
        Tình làng nghĩa xóm vỗ về ủi an
        Bạn buồn đôi lúc nói càn
        Người xa nghe giận biết can đằng nào?

      4. Buồn cho thân phận dạt dào
        Bạn tôi nôn nóng lời trào khó nghe
        Bạn ơi có nhớ bạn bè
        Nói càn xin chớ khó huề bạn nha ....

      5. Nhớ nhung ăm ắp tuổi già
        Đôi khi trách cứ cũng là tự nhiên
        Bạn trường kỷ niệm hoa niên
        Nao nao giây phút thần tiên qua rồi

      6. Tuổi già ăm ắp buồn thôi
        Cái thời tuổi trẻ cứ trôi trở về
        Trường xưa lớp cũ lê thê
        Bao nhiêu kỹ niệm tràn trề người ơi !

      7. Cuộc đời phải có buồn vui
        Không buồn sao biết cái vui là gì?
        Nhưng buồn chỉ giữ tí ti
        Để còn hưởng hết những gì là vui!

      8. Thế gian lắm chuyện buồn vui
        Làm người tất phải biết vui biết buồn
        Cái vui ai cũng thích luôn
        Kiếm chổ xa lánh cái buồn cất đi

      9. Vui lên anh bạn 'sầu bi'!
        Sao bạn im thích lấy gì đổi trao?
        Hay bạn chờ tiếng Cóc nào?
        Cóc Lan, Vân, Hạnh mới vào phải hông?

    15. Gì vui hơn vợ bên chồng
      Vợ về bận rộn nên không rảnh nè
      Hổm rày các cóc im re
      Các nàng không biết có nghe Hiệp gào ?

    16. Bên vợ nghe tiếng bạn gào
      Các nàng bên ổng lẽ nào không nghe
      Nhưng mà cóc vẫn im re
      Chắc là còn bận tỉ tê với chồng!

    17. Thôi bạn đừng ngóng đừng trông
      Đến lúc ngán chồng cóc lại làm thơ
      Thương cho thân bạn bơ vơ
      Vợ xa nhà vắng mãi chờ thơ ai

    18. Tưởng bạn vắng vợ sầu đời
      Bi thương một bóng thở dài nhớ nhung
      Ai dè bạn nổ lung tung
      Ta mừng cho bạn mà rung nỡ gào


      1. Rung nỡ gào ý là sao ?
        Tui đây chẳng hiểu cái mô tê gì
        Bạn bè nổ với nhau chi
        Chuyện quăng lựu đạn tui thì có đâu

      2. Tui đang gọi các Cóc vào
        Bạn không kêu phụ lại nhào ngay tui
        Tỏ lòng thương xót ngậm ngùi
        Bơ vơ chờ đợi thơ ai thế này!

    19. Hai bà một vịt thành cái chợ
      Xem chừng thua đứt hai ông nớ
      Bàn luận văn chương viết thành thơ
      Thở vắn than dài nghe thấy sợ
      Ngẫm lại xem ra chỉ vẫn vơ
      Ai người yếu vía sẽ lơ ngơ
      Những tưởng mình em trong mộng mơ
      Giật mình tỉnh giấc té ngay đơ


      1. Mộng đi em gái, hãy cứ mơ
        Dù mai tỉnh giấc có ngay đơ
        Hai anh đôi lúc sầu nhân thế
        Giải khuây trách cứ chuyện vu vơ

        Chợ có hay chăng chỉ bán thơ
        Tháng năm vẫn đấy chẳng ai mua
        Thở vắn than dài hàng mãi ế
        Em sao không phụ đứng lơ ngơ?

      2. Hai chàng mơ mộng đứng giăng tơ
        Chợ thơ chẳng bán cứ lo mơ
        Mai kia chợ ế thơ đầy bụi
        Gom nhanh thành đống chất ngay đơ

        Chợ ngày chủ nhất thật vu vơ
        Các mợ bận lo chút mộng mơ
        Lang thang cảnh chùa tìm chút vốn
        Khi về tay nải đở ngu ngơ

      3. Chữ nghiã ra gì dám bán thơ
        Chẳng qua giữa chợ nghệch mặt khờ
        Lúng ta lúng túng khi người hỏi
        Nói đại rằng đây biết giăng tơ

        Cũng muốn thật lòng bán ngu ngơ
        Nhưng chẳng ai mua cái dại khờ
        Thôi đành nhờ giúp anh ra giá
        Bao nhiêu bán hết mộng với mơ?

      4. Ngã giá anh đây bán ngu ngơ
        Muốn mua anh bán cái tuổi thơ
        Dại khờ anh giữ mà cố học
        Ngày sau thông suốt khỏi lơ ngơ

        Anh tôi nói đại biết giăng tơ
        Lúng túng ngoài kia giữa chợ chờ
        Cố hỏi người ơi tôi muốn bán
        Xin thưa mua lấy cái không khờ

      5. Hàng hiếm anh chưng để quay đơ
        Bao người qua lại ngoảnh làm ngơ
        Sạp anh chỉ có bây nhiêu thứ
        Không ai mua tí cho anh nhờ

        Em gái tìm mua cái không khờ
        Anh đây chẳng có tiếc ngẩn ngơ
        Biết mối chỗ nào chỉ anh với
        Mua tặng riêng em công đứng chờ

      6. Hàng hiếm riêng anh phải chàng khờ
        Để dành riêng tặng nổi ngu ngơ
        Ai mua đắt giá cũng không bán
        Cứ thích chàng khờ mãi ngẩn ngơ

        Còn em nếu biết kẻ không khờ
        Tự mình tìm đến chuốt vu vơ
        Trốn biệt đằng nào ai có biết ?
        Thôi đành trọn kiếp phải đứng chờ

      7. Ngu ngơ nào khác với khù khờ
        Em không chỉ mối nói vu vơ..
        Hay là không biết em chỉ thích
        Trêu chọc ai đây mãi đứng chờ

        Thôi anh xin bán cái mộng mơ
        Để sống yên vui hết thẩn thờ
        Chẳng biết bao nhiêu em cứ trả
        Lấy cả đường tơ cho anh nhờ!

      8. Ô hay hôm nay bán đường tơ
        Bán luôn tất cả cái mộng mơ
        Định giá bao nhiêu anh mới bán
        Đừng để em đây mãi đứng chờ

        Người mua kẻ bán cứ ngu ngơ
        Lọc qua lừa lại cứ dật dờ
        Như chính thân mình còn lưu luyến
        Cái ngu cái dại với cái khờ .

      9. Lang thang dạo chợ mệt lờ đờ
        Gặp người muốn bán cái mộng mơ
        Giá cả bao nhiêu đây mua tất
        Bán chi cũng đặng chớ đừng vờ

        Lúc thì đòi bán ý giăng tơ
        Vội xóa tìm vui bỏ thẩn thờ
        Thôi ai cứ bán tôi mua hết
        Giúp kẻ ngu ngơ thoát dại khờ

      10. Làm sao mua bán cái mộng mơ
        Trót đã ngu ngơ phải dại khờ
        Thôi đành chịu vậy đừng than thở
        Làm sao thoát được nói vu vơ

        Sinh ra kiếp nhện phải giăng tơ
        Phải chạy lăng xăng dẫu mêt đờ
        Ai vương ráng gở đây mặc kệ
        Anh vẫn xưa nay cố tình vờ
      11. Đúng là mặc kệ kẻ tình vờ
        Lâu nay cố vướng cái ngu ngơ
        Còn mong rao bán đi cho hết
        Có kẻ đại gia thích lờ mờ

        Dừng chân vội ghé mua thẩn thờ
        Tùy ai trả giá buôn hửng hờ
        Còn tôi quay gót xa góc chợ
        Ngẫm xem xuống giá mua hay chờ
      12. Đã quyết thì mua chớ có chờ
        Chợ thơ chỉ có chuyện vu vơ
        Tán hưu tán vượn cùng bè bạn
        Ráng hiểu làm chi cái mù mờ

        Cho dù hay dỡ cũng là thơ
        Vắt óc cho ra cũng mệt phờ
        Vu vơ nhưng cứ mong người đáp
        Mong kẻ vào xem chớ hững hờ

      13. Vu vơ thơ thẩn rỏ ngu ngơ
        Ngồi buồn nghĩ ngợi thật thẫn thờ
        Vội vàng nặn vội vần thơ thở
        Chữ nghĩa không ra đối ẩm mờ

        Suy nghĩ liền ngồi lẫm bẩm ơ
        Bông ta phọt nhẹ lãm nhãm mờ
        Tiếp phụ vần thơ ơi thơ thẩn
        Các anh các bạn với vần "Hờ"

        Phải không Thoại Vân he.....he....
      14. Lẫn thẩn làm thơ với vần hờ
        Các nàng đối đáp cũng vu vơ
        Thôi ai có đọc thì ráng hiểu
        Chữ nghĩa đôi khi nó mập mờ

        Vò đầu nghỉ mãi để ra thơ
        Mong ở bạn ta chớ tình vờ
        Nói chẳng ra thơ vì đang bận
        Có biết nơi đây có kẻ chờ
      15. Trời xanh thương đãi kẻ ngu ngơ
        Khách đâu đến hỏi đẹp như mơ
        Lại còn ngỏ ý xin mua hết
        Giúp kẻ ngu ngơ thoát dại khờ

        Vui quá! Từ đây hết ngu ngơ
        Hết mơ, hết mộng, hết làm thơ
        Ô hay! Nếu vậy làm sao sống?
        Ta xin bán nửa, nửa để khờ

      16. Khách tôi quyết chí mua đường tơ
        Ai giăng ai gở mối tơ vò
        Có bán trọn vẹn xin mua hết
        Không mua chỉ nửa để còn khờ

        Thấy xót lòng đau nói vu vơ
        Hết mơ, hết mộng, hết làm thơ
        Khó sống khi đời sao trống rỗng
        Mong người bán sạch để khỏi khờ
      17. Bạn tui buồn quá nói vu vơ
        Dám đâu mà bán cái khù khờ
        Vợ về xem lại mà thấy khác
        Lại sợ không vui bởi nghi ngờ

        Vợ thương được cái biết khù khờ
        Như người ai cũng biết giăng tơ
        Lòng luôn đầy ắp thương cùng mến
        Để còn mơ mộng để làm thơ

      18. Vốn dĩ ngu ngơ nghĩ dại khờ
        Khách mua ta bán chả nghi ngờ
        Bán để tìm vui mua mạch sống
        Đời không trống rỗng sống trơ trơ

        Bán thơ ta bán cả đường tơ
        Bán tuốt ngu ngơ lẫn dại khờ
        Còn lại mộng mơ ta xin giữ
        Để đùa cùng bạn nghịch với thơ

      19. Hôm trước nghe anh bán mộng mơ
        Bây giờ giữ lại để làm thơ
        Nếu vậy thì thôi không mua nửa
        Bởi tôi cũng thích được làm thơ

        Còn bán ngu ngơ với dại khờ
        Đời không trống rỗng vẫn trơ trơ
        Vốn dĩ tìm vui trong cuộc sống
        Nhều nguồn cảm hứng với ý thơ

      20. Ô hay! Anh giữ cái mộng mơ
        Là để cùng em dệt ý thơ
        Em không mua nữa thì anh tặng
        Cho bõ công em mãi đợi chờ

        Hay là em muốn anh làm thơ?
        Cho lòng yếu đuối, ruột thành tơ
        Cho tim ngây ngất, hồn buông lỏng
        Cho óc ngu ngơ, trí dại khờ...

      21. Hiểu nhau trong cảnh với mộng mơ
        Cùng bè bạn hữu trang thơ chờ
        Đừng mua đừng bán và đừng tặng
        Cứ để đong đưa dệt ý thơ

        Ruột gan có yếu chẳng thành tơ
        Bởi nùi tơ rối khó vu vơ
        Dâng tràn cuộc sống hồng tươi thắm
        Sáng óc ngu ngơ hết dại khờ
      22. Ô hay thi phú kết tình thơ
        Hai kẻ hiểu nhau khá mù mờ
        Không mua không tặng không mang bán
        Hợp ý mộng mơ dạ thẩn thờ

        Tơ lòng không rối không mong đợi
        Thì chẳng rối nùi mất ý thơ
        Niềm vui cuộc sống cùng san sẻ
        Bạn thơ bạn cũ thuở ngây ngô

      23. Bán hàng mấy buổi giữa chợ mơ
        La khan cả cổ khách cứ vờ
        Vừa rao vừa tặng vừa hậu đãi
        Kẻ hỏi người chờ tán vu vơ

        Chợ đây chỉ họp với ngu ngơ
        Vò đầu gãi cổ trả vần ơ
        Hợp lòng ra giá mình trao chữ
        Lời lãi bao nhiêu ủ trong thơ

      24. Chợ thơ đắc chí ý bâng quơ
        Lúynh quýnh rao mời sai luật thơ
        Viết nhăng viết cuội cho ra vẻ
        Bận rộn còn ham thả hồn thơ

        Thơ như huyết mạch khiến ngu ngơ
        Thấy thơ trong dạ cứ vẩn vơ
        Say thơ cứ phải đưa tay viết
        Mắt kém kèm nhèm đọc lơ ngơ
        hu ... hu ...

      25. Cái duyên người bán quá hửng hờ
        Rao khan cả tiếng khách lững lơ
        Chủ nhân hết phận xin dẹp tiệm
        Sang quán vào chùa gõ mõ chờ

        Chợ thơ vang tiếng chỉ vần ơ
        Vò đầu gãi cổ quá ngu ngơ
        Viết chữ xếp vần gom cả đống
        Lãi to lời khủng với chủ thơ

      26. Duyên anh thì hững phận anh hờ
        Hàng bày la liệt xếp trỏng trơ
        Người qua liếc nhẹ rồi đi tuốt
        Kẻ đến nhìn quanh lại ngó lơ
        Năm khi mười họa dừng chân hỏi
        Một bữa hai hôm lấy tay sờ
        Phen này anh dẹp không buôn nữa
        Cất hàng vô tủ chẳng thèm mơ!

      27. Tội cho chú cuội ngồi bán thơ
        Bày hàng la liệt buồn ngẩn ngơ
        Anh qua chẳng hỏi của ai vậy
        Chị lại chen ngang giả lả sờ
        Ai mua bán đặng thì cứ bán
        Không mua chú cất chả buồn mơ
        Nhện giăng meo mốc đầy bồ hóng
        Gánh hàng chạy rong dẹp mộng mơ
      28. Văn chương chữ nghĩa với vần ơ
        Nghe qua đọc lại cứ lờ mờ
        Khi thì ngớ ngẩn khi thờ thẫn
        Lúc lại khù khờ lúc lơ mơ
        Thêm lỡ thêm lờ thêm lớ ngớ
        Hết mơ hết mộng hết ngu ngơ
        Gật đầu tự nghĩ thơ hay qúa
        Xa kia lắm kẻ lắc mệt phờ!
      29. Tự xướng ta hay với vần ơ
        Chủ đề chẳng đổi cứ lờ mờ
        Xề qua dời lại cùng chữ nghĩa
        Đưa tới đưa lui cũng vần ờ
        Thêm kẻ ngu ngơ đòi mang bán
        Bớt bỏ khù khờ hết vu vơ
        Chớ có ngồi đây mà lớ ngớ
        Đừng mơ mộng tưởng mãi ngày thơ

      30. Có những lúc vần thơ buột phát
        Ta thả hồn một lát tìm khuây
        Chủ đề vẫn đấy còn đây
        Nếu em muốn thế kẻ này xin ngưng

      31. Vần thơ mộc mạc như suối mơ
        Anh tôi ngoe nguẩy dổi hờn ơ
        Nguồn thơ bộc phát chưa hề cạn
        Cứ thế tội chi lời ngu ngơ

      32. Ngày xanh yêu dấu vẫn trong mơ
        Ủ ấp từng đêm chẳng xoá mờ
        Yêu người một thuở còn hoang hoá
        Thương nhớ ngàn năm mãi ngu ngơ

      33. Ngày xanh hoài bảo chẳng nên mơ
        Bán bỏ vu vơ khỏi dật dờ
        Cái khổ ngu ngơ xưa bán tất
        Mua đổ xuống sông trôi lờ đờ
    20. Đọc thơ cũng muốn hồi âm
      Chữ đâu đi vắng âm thầm nghĩ suy
      Đầu gà đít vịt cũng tuỳ
      Muốn gom cho đủ thơ hay ý tình
      Để mà góp mặt chúng mình
      Dẫu văn thơ dỡ nhưng tình vẫn hơn


      1. Vu vơ vào mộng thơ tuôn
        Cần gì phải tóm thơ luôn ý tình
        Cô nàng đít vịt chúng mình
        Âm thầm suy nghĩ tìm hình ảnh mơ
        Đâu cần hay dở văn thơ
        Cứ tuôn ào ạt lơ mơ cười đùa ...
    21. Thơ làm không để bán mua
      Chẳng đem câu chữ hơn thua làm gì
      Các nàng cứ viết luôn đi
      Viết là mong muốn duy trì tình thân
      Dù cho xa cách cũng gần
      Vu vơ thơ thẩn cũng cần cho nhau


    22. Lát nữa đi xuống Trà Vinh
      Vài bửa sắp tới chắc mình vắng thơ
      Bạn nào thích đọc ráng chờ
      Khi về tiếp tục vẫn vơ viết liền


      1. Ra đi xin chúc bạn hiền
        Việc nhà như ý bình yên trở về
        Rảnh thì vô mạng xàng xê
        Viết dăm ba chữ bạn bè vẫn trông

      2. Anh đi thơ thẩn nhớ mong
        Chúc anh êm ấm giấc nồng du dương
        Cùng người bạn mãi chung đường
        Nhớ là khi rảnh trên trang thơ chờ

      3. Du met cung rang ra tho
        Biet rang co ke dang cho noi xa
        Thuong ban tinh cam thiet tha
        Cho du cach tro nhung ma tinh tham
    23. Du hành xuống đến Trà Vinh
      Trang thơ bỏ ngõ chúng mình đợi mong
      Về quê đàn cháu đang trông
      Ông bà con cháu họp đông một nhà


      1. Xuống xe mới bước vào nhà
        Lên ngay trên mạng là ta tám liền
        Điều tui muốn nói trước tiên
        Cám ơn tình cảm bạn hiền dành cho
        Chữ không có dấu ráng mò
        Bởi dùng máy lạ dấu dò chưa ra


    24. Dấu dò ra đã được chưa?
      Dù không có dấu cứ đưa lên mò
      Bạn bè hiểu cả đừng lo
      Lỡ mà đọc lộn cũng trò chọc chơi